Mục lục
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà Mộc Tử Hoành là một người đàn ông cực kỳ có trách nhiệm, để ở bên cạnh anh ấy, cô ta sẽ sống một cuộc sống vô tư sau này.

Tần Ninh Trân gật đầu, nói: “con đi lên lầu chờ đợi đi, số phòng mẹ đã gửi vào điện thoại di động của con, tất cả đã có mẹ sắp xếp, nhân lúc Mộc Tử Hoành và Lạc Cẩn Nghiên vẫn chưa ở bên cạnh nhau, chúng ta bắt đầu hành động.”

Nếu con gái đã không hồi hận, thì bà ta có thể làm điều đó mà không đắn đó.

Mộc Tử Hoành, chỉ đổ lỗi cho cậu mù mắt, phải để cho tôi sử dụng cách này để đưa con gái tôi đến trước mặt cậu.

“Được rồi, mẹ.” Lục Tư Tư liếc nhìn Lạc Cẩn Nghiên, cười lạnh rồi quay đi.

Lạc Cẩn Nghiên, hãy thưởng thức món ăn của cô ở đây đi, Mộc Tử Hoành, phải là của tôi.

Từ nhỏ cô ta đã thích người đàn ông này, cô ta sẽ không giao anh ấy cho người khác, nhìn thấy Lạc Cẩn Nghiên xuất hiện, cô ta thật sự rất lo lắng.

Sau khi Tần Ninh Trân nhìn con gái đi lên lầu, bà ta nháy.

mắt với một người phụ nữ mặc đồ đỏ ở cách đó không xa.

Người phụ nữ mặc áo đỏ là do Tần Ninh Trân sắp đặt trước đó.




Tần Ninh Trân lấy điện thoại ra và gửi tin nhắn WeChat.

Làm xong mọi việc, Tần Ninh Trân khóe miệng nhếch lên một nụ cười quyền rũ liếc nhìn Lạc Cẩn Nghiên.

Lạc Cần Nghiên, để tôi xem cô có thể hung hăng bao lâu, không ai có thể cản đường con gái tôi.

Bà ta nhớ rằng, Mộ Thanh năm áy, nhìn bà ta với ánh mắt khinh thường như vậy, giống như nhìn chó mèo ở ven đường, nói năng có chút xấu xa, giống như ăn mày.

Mộ Thanh, đó là cách cô ấy nhìn bà ta khi đó.

“Mẹ, mẹ không muốn ăn chút gì sao?”

Giọng nói đột ngột khiến Tần Ninh Trân hơi kinh ngạc, bà ta căng thẳng nhìn Cố An An, “Đi không ăn, con đi ăn đi.

Tiểu Khải còn chưa tới sao?”

Có An An khẽ lắc đầu: “ không biết, có lẽ chưa đến.”

Tần Ninh Trân nhìn cô ta với giọng điệu không tốt: “con làm vợ nó kiểu gì vậy? Ngay cả nó ở đâu còn không biết?”

Cố An An nghe đến đây liền chế nhạo lại, bà ta không biết con trai mình là thứ gì sao?




Lý do không đi tìm con trai mình, mà lại tìm phiền phức với cô.

“Mẹ, con đã gọi cho anh ấy, nhưng anh ấy không trả lời.

Anh ấy sẽ không xuất hiện trong một cảnh quan trọng như vậy đâu, vì vậy mẹ yên tâm.”

Sau khi Cố An An nói xong, cô ta nhìn kỹ hơn biểu hiện của bà ta, vừa nãy rõ ràng bà ta rất căng thẳng, không lẽ bà ta lại tính kế ai sao?

Dựa trên sự hiểu biết của cô ta về Tần Ninh Trân, e rằng điều này hoàn toàn có thể đúng.

Cố An An nhìn theo ánh mắt của bà ta, nhìn cách đó không xa, Lam Hân và Lạc Cần Nghiên đang vui vẻ chọn đồ ăn.

Cố An An nhìn lại, Tần Ninh Trân liếc mắt nhìn, bà ta nhát định có chuyện gì đó cần phải làm.

Tần Ninh Trân nhìn cô ta khuyên nhủ: “chút nữa, Tiểu Khải đến đây, bảo nó đi gặp Vương tổng một chút.”

Năm đó, Vương tổng mà Khương gia sắp xếp Lam Hân, đêm nay cũng sẽ đến.

Có An An nghỉ ngờ hỏi: “Vương tổng nào?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK