“Giám đốc Mộc, chúng ta trở về đi.”
Ngô Vũ đi đến bên cạnh Mộc Tử Hoành , Mộc Tử Hoành nhẹ nhàng gật đầu, Ngô Vũ phụ giúp anh rời đi.
Sau khi Nhạc Cần Nghiên nhìn thầy anh rời khỏi, mới xoay người lên tâng.
Lam Hân nhìn thấy hai người kia theo hướng cửa số sát đất, nhìn thầy Nghiên Nghiên bước đi trong đau khô, cô cũng rât đau lòng, “Rõ ràng là hai người yêu nhau sâu đậm, lại cứ như vậy là tách ra,đầu óc con người Mộc Tử Hoành này đến khi nào thì mới có thể thông suốt đây?”
Lục Hạo Thành đứng bên cạnh cô, cũng có chút bất đắc dĩ: “Thật sự là một đôi oan gia, rõ ràng đều biết rõ tắm lòng của đối phương, lại phải chịu đựng như vậy.’ Lục Hạo Thành xoay người, đem bà xã ôm lên giường năm, Lam Hân nhìn anh rôi hỏi: “A Thành, trang phục mùa xuân thế nào rồi?”
Lục Hạo Thành năm xuông bên cạnh cô, đem cô ôm vào lòng, cười nói: “Anh căn cứ vào bản vẽ em đã chuẩn bị cũng tìm được nguồn cảm hứng, sau khi cùng thảo luận với đội ngũ thiết kế của công ty liền xác định được phong cách trang phục , hiện tại đã đi vào sản xuất, lô hàng đầu tiên sẽ đưa ra thị trường vào ba ngày sau.”
Lam Hân cười cười, “Vậy em đây sẽ chờ xem sản phâm mới.”
“Được!”
Lục Hạo Thành gật gật đầu cọ cọ vào mũi cô, “Anh vẫn thích những thiết kế của Lam Lam nhà chúng ta, trang phục mùa đông đã rất hot, em cũng BIẾt.ˆ Lam Hân hơi hơi nhắm mắt, “Chờ sau khi thân thê tốt hơn, em sẽ tiếp tục, giờ em buồn ngủ quá.”
Lục Hạo Thành cười cười, ôm lấy cô cùng đi vào giâc ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Lục Hạo Thành ở Lam Hân. khuyên bảo dưới, rốt cục đi đi làm .
Lục Hạo Thành không muốn đi, nghĩ muốn làm việc ở nhà, nhưng Lam Hân lại bắt anh đi làm, làm việc ở nhà cũng không ôn, dù sao hơn nửa năm qua anh rật ít khi đi ¡công ty, trong, công ty nhất định sẽ có rất việc cần anh phải xử lý.
Lục Hạo Thành không lay chuyên được cô, chỉ có thể đồng ý với cô đi công ty.
Mà cô xem file những thiết kê mùa xuân trong dữ liệu máy tính của Lục Hạo Thành cũng rất thích.Sau đó cô lại cùng Dịch Thiên Kỳ học hỏi về những kiến thức quản lý bất :. động sản.Sau khi người một nhà ăn cơm trưa xong, lại mang theo ba anh em – Tiểu Tuấn cùng Nghiên Nghiên cùng đi dạo phố.
Ba đứa nhỏ vô cùng vui vẻ, dọc theo đường đi líu ríu trò chuyện không ngừng.
Nhạc Cần Nghiên lái xe, Lam Hân ghé mắt nhìn thoáng qua cô bạn, nghĩ đến chuyện tối hôm qua cô lại hỏi: “Nghiên Nghiên, cậu không sao chứ?”
Nhạc Cần Nghiên biết cô hỏi về chuyện gì, cười nói: “Lam Lam, nào có nhiêu phiên não tới như vậy, còn không phải là do bản thân vỗn ngu ngốc sao , tên Mộc Tử Hoành kia, vốn đã không được thông mình rôi, còn học theo người ta mà ngớ ngân.
Nhưng lại làm cho tôi nghĩ tới mấy chữ này, đặc biệt khó khăn.”
Lam Hân bất đặc dĩ cười cười: “Người nhạy cảm khi yêu thì luôn miễn man suy nghĩ, người mềm lòng thì luôn tự chuốc lấy cực khổ, lời này nói đúng là không sai.
Mộc Tử Hoành nói thật là một người đàn ông rất tốt, nêu chân của anh ấy không bị thương, tôi đoán chừng hai người cậu có thê kết hôn rồi.”
Nhạc Cần Nghiên cười gật gật đầu, không hề phủ nhận chút nào “Thật ra trước khi chân anh ấy bị thương tôi vốn đã nghĩ đến chuyện kết hôn , chính là lân mà anh ây gặp tai nạn xe cộ vì đi mua đồ cho tồi, cậu cũng biết tôi tiếp xúc với rất nhiều đàn ông, môi ngày đều vì công việc mà bận rộn, nhưng thật sự là bề bộn nhiều việc.”
“Những người đàn ông tiếp xúc trong công việc, không có một ai là có thê khiến tôi để mắt tới.
Không phải là mắt nhìn quá cao, mà là thật sự không thấy thích hợp với người nào.
“Ở thời đại này, nếu lựa chọn lầm người, chỉ có thê trả giá bằng Cuộc đời bản thân, cho nên tôi mới phải cần thận như vậy, tôi đã rất nghiêm túc xem xét mỗi quan hệ giữa tôi và Mộc Tử Hoành trong lúc đó.”
“Nhưng chỉ có một mình tôi nghiêm túc thì có ích lợi gì?
Tên Mộc Tử Hoành kia lại theo đuổi sự hoàn mỹ quá mức.”