Tần Ninh Trăn mím chặt môi, gần từng tiêng, giọng nói vô cùng ác độc.
Tuy nhiên, chuyện về anh cả của mình làm sao mà cô ta biết được?
Vài năm trước, Hứa Mộ Thanh cũng nghèo túng, giống lang bạt như con .
chó lang thang, hiện tại đột nhiên xuất hiện, còn đi trên chiếc xe sang, mặc bộ quân áo hàng chục vạn, đầy rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra?
Bà ta đã bỏ lỡ chuyện gì rồi sao?
“Hứa Mộ Thanh.”
Giọng nói điệu của bà ta rất nặng, khó trách buôi sáng hôm nay bà ta gọi điện thoại cho Lục Hạo Thành , HữP Hạo Thành lại không hề có vẻ sợ hãi như vậy , thì ra là thắng nhóc này đã sớm tìm ra được mẹ mình, mà bà ta lại chẳng hay biết gì.
Lục Hạo Thành rốt cuộc đã tìm được Hứa Mộ Thanh như thế nào , ;hay là Hứa Mộ Thanh tự mình trở về .
Tân Ninh Trăn có chút suy nghĩ không thông, đột nhiên, trong đâu bà ta lại nhớ đên một chuyện, Hứa Mộ Thanh nói, Lam Hân là con gái của mình.
Mà Lam Hân, cũng có một người mẹ khác.
“Chẳng lẽ là ” Khóe môi Tần Ninh Trăn hơi mở ra, trừng mắt lón ánh mắt như không thể tin được.
Người mẹ kia của Lam Hân mà bà ta đã bỏ sót không điều tra, thì ra người mẹ từ miệng Lam Hân vậy mà lại là Hứa Mộ Thanh.
” Tần Ninh Trăn có chút tự giễu cười cười, thế giới này thật sự có thể xảy nhà chuyện trùng hợp
Tần Ninh Trăn ngắng đầu đưa mắt nhìn lên không trung, mặt trời đỏ đã ngả về phía tây, ánh năng hoàng hôn phủ đây tròi, ánh năng chiêu rọi qua những đám mây tạo nên một màu mộng mị, khiên người nhìn mê mân, chói mắt.
Bà ta chậm rãi bước về phía xe của mình, hiện tại đã không cần phải đến gặp Lục Hạo Thành nữa, bà ta phải suy nghĩ ra biện pháp khác.
Một biện pháp có thể khắc chế được Lục Hạo Thành, trước kia, Hứa Mộ Thanh chính là điểm yếu chết người của Lục Hạo Thành, nguyên nhân chính là vì chuyện này mà Lục Hạo Thành mới không dám ganh đua ra mặt với bà ta.
Hiện tại,đã không có chuyện gì có thê ngăn cản hành động của anh, lá gan cũng sẽ càng lúc càng lớn, trở nên càng táo bạo hơn.
“Lục Hạo Thành, từ nhỏ mày đã chạy không thoát khỏi lòng bàn tay tao thì lúc trưởng thành mày cũng đừng mong có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của tao đây.”
Vẻ mặt Tần Ninh Trăn vô cùng hung ác, mở ra cửa xe rôi ngôi vào, phân phó lái xe trực tiệp lái xe vê nhà.
Trong công ty của Dịch Thiên Kỳ .
Vẻ mặt Dịch Thiên Kỳ ôn hòa, đang ngồi cúi đầu xem tư liệu.
Đột nhiên, di động đặt ở trên bàn đang rung vì có một cuộc gọi video gọi tới.
Ông câm lây điện thoại lên thì vừa thầy , là con gái cưng nhà mình gọi.
tới, biểu cảm trên khuôn mặt trở nên càng thêm cưng chiều.
Ông ấn máy, liền nhìn thấy con gái cùng Mộ Thanh đang ở trong siêu thị.
Ông cười cười: “Xem ra hôm nay tâm trạng của con gái của cha cũng không tôi.
Lam Hân cười khẽ , tinh nghịch chớp mắt: “Cha à, tâm trạng con môi ngày đều luôn rất tốt, đặc biệt là có cha mẹ đều ở bên cạnh, môi ngày con đều là cô con gái cưng vui vẻ.”
” Dịch Thiên Kỳ bị lời nói lấy lòng của Lam Hân chọc cười, cười với vẻ mặt thoải mái, “Lam Lam, con đúng là áo bông nhỏ của cha, sau khi có áo bông nhỏ nhà chúng ta, cuộc sống mỗi ngày của cha thật sự rất hạnh phúc.”
An tâm hạnh phúc không có gì khác ngoài ba điều này : có người tin tưởng mình, có người ở bên cạnh mình và có người chờ đợi mình.