Mục lục
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hết lần này tới lần khác, Lục Hạo Khải lại tìm tới cửa làm nhục cô ta.



Cố An An trong khoảng thời gian này cũng. không về nhà, vẫn ở trong căn hộ của Hứa Cảnh Hòa.



Lục Hạo Khải từ lần trước rời đi, vẫn luôn tìm kiếm chứng cứ.



Mắy ngày nay, chụp được ảnh Cố An An và Hứa Cảnh Hòa song sọng ra vào căn hộ, cùng với video nông nhiệt của hai người họ.



Hôm nay, Cố An An và Hứa Cảnh Hòa vừa mới vào văn phòng, liền thấy Lục Hạo Khải đã ở trong văn phòng của cô ta chờ.



Lần nữa nhìn thấy Lục Hạo Khải, đáy lòng Cố An An có chút bất an, hôm đó sau khi anh ta rời đi, anh ta không gọi điện thoại cho cô ta nữa.






Trong nháy mắt ánh mắt hai người xen kẽ, Lục Hạo Khải quỷ dị cười CƯời.



Cố An An lại vẻ mặt bắt an đừng mở mắt.



Hứa Cảnh Hòa nhìn thấy Lục Hạo Khải, cũng có chút không thoải mái.



Dù sao hai người. đồng thời có được một người phụ nữ, làm cho hắn có chút xâu hồ.



Cố An An lạnh lùng nói: “Lục Hạo Khải, anh đến văn phòng của tôi làm gì? mì Lục Hạo Khải mặc một bộ đồ giản dị màu trắng, sau khi rời khỏi Lục gia, anh ta gầy đi rất nhiều, anh tuần tiêu sái lại hoàn khó, anh ta cười vẻ mặt tà mị nhìn Cố An An, “An An, tôi là chồng cô, đến văn phòng của cô không được sao? “



Ánh mắt Có An An lóe lên, giọng điệu không tốt, “Lúc này anh không đi làm sao? “



Lục Hạo Khải khẽ cúi đầu, mím môi cười đến vẻ mặt quỷ dị, anh ta nhẹ nhàng vén mái tóc vụn trước trán, lần thứ hai nhìn về phía Cố An An, trở nên vô cùng vô tình.



“Ha ha…” Lục Hạo Khải đi về phía cô ta, ánh mắt hùng hỗ bức người: “An An, lại nói tới cô đã nhiều ngày không vê nhà, thì ra là ở bên ngoài có người khác. “



Ánh mắt Lục Hạo Khải liếc về phía Hứa Cảnh Hòa.






Ánh mắt hai người đột nhiên va chạm trên không trung, đan xen, phảng phát phát ra tia lửa điện kịch liệt, tựa nhưữ Nhị thành thực chất, phát ra âm thanh kim thạch giao nhau chói tai.



Hứa Cảnh Hòa nhíu mày nhìn anh ta, đáy lòng tràn ngập một tia kinh ngạc, anh ta biệt rôi sao.



Hứa Cảnh Hòa có chút thiệt thòi, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt Lục Hạo Khải, hăn chậm rãi dời đi.



Đáy mắt Lục Hạo Khải lại xẹt qua một tia lệ khí.



Cố An An giận dữ nhìn anh ta: “Anh đang nói cái gì vậy? “



“Ha ha…” Lục Hạo Khải cười cười, ánh mắt tà ác nhìn Có An An, “An An, thì ra cô gả cho tôi, lâu như: vậy tôi chưa bao giờ thỏa mãn cô, sở thích của cô thật đúng là không dám khen ngợi, bị trói lại mà cô cũng đồng ý, nhìn cô rất hưởng thụ đó. ` “Anh…” Sắc mặt Cố An An trắng bệnh, cúi đầu không dám nhìn thẳng vào mặt Lục Hạo Khải.



Thì ra, Lục Hạo Khải không nói gì liền rời đi, cô ta cho răng, Lục Hạo Khải cũng sẽ không quản cô ta, giỗng như cô ta sẽ không quản anh ta, vợ chồng họ mỗi người chơi đùa, hôm nay lại mang chuyện này tìm tới của.



Cô ta bông nhiên ngước mắt lên, trên mặt thanh lệ, hiện lên một nụ cười châm chọc: “Lục Hạo Khải, mỗi ngày anh chơi với phụ nữ ở bên ngoài, tôi chưa bao giờ nói anh đã từng như thế nào? Bây y giờ anh đến tìm tôi, điều đó có thú vị không? Thể giới của người lớn, tất cả mọi người đều chơi.



“Hạ ha…” Lục Hạo Khải đột nhiên ngắng đầu cười cười, mang theo sự kiêu ngạo phản cảm.



Tiếng cười đột nhiên dừng lại, trong mắt đào hoa của hắn lộ ra một cÔ sát ý nhìn Cố An An, từng chữ từng chữ vô cùng châm chọc, “Có An An, thì ra cô hạ tiện như vậy, tuy rằng tôi đã sớm biết, nhưng vấn cưới cô. Tôi cho cô ăn ngon uông ngon, cô còn không hài lòng, cô vận muốn nuốt Có gia đã nuôi cô lớn. “



Hai tay hăn căm vào trong túi quân, vẻ mặt đạm mạc vô tình, “Lục Hạo Khải tôi coi như là một người vô tình, nhưng cũng không làm được chuyện vô tình như vậy. “Lục gia, nuôi dưỡng hắn, hắn cùng Lục Hạo Thành đâu cả đời, cuôi cùng mới biết được mình buồn cười cổ nào.



Ăn uống ở lại dùng người ta lớn lên, lại có tư cách gì đi oán giận người khác mạnh hơn so với mình.



Vì vậy, anh ta đã rút tay rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK