Chương 123
Chương 123: Cút!
Gia đình Lý không ngờ kết quả lại ra thế này.
Kịch bản của bọn họ là dùng Lý Ái Vân
leo lên cái cây đại thụ – tập đoàn Dương Hoa,
sau đó cá kiểm, dù không kiếm được bao
nhiêu thì ít nhất tập đoàn Thịnh Hoa cũng
phải hút nó máu của tập đoàn Dương Hoa.
Nhưng mà, chừng ấy người không ngờ
rằng máu chưa bắt đầu hút, tiền chưa bắt
đầu thu, thậm chí quyền lực trong tay Lý Ái
Vân còn chưa được phục hồi thì mọi thứ đã… sụp đổ.
Nhà họ Lý không thể chấp nhận được.
Ngay cả Lý Ái Vân cũng không chấp nhận được!
Cô giận dữ nhìn bà Lý và những người
khác, run lên vì tức giận.
Nếu những người này không đến đây phá
rối tình hình và làm phiền chủ tịch Lâm, mọi
chuyện sao có thể như thể này?
Hơn nữa cô không phải là một đứa ngốc,
cô đã hiểu tại sao bà Lý lại xuất hiện trong buổi họp này.
Bà ta muốn đem quyền lực trong tay Lý
Ái Vân cho Lý Thắng và Lý Hồng. Dù sao Lý
Giang là người vô cùng hiếu thuận, nghe lời
mẹ mình, bà Lý xảo quyệt như thể nào, sao
có thể không đối phó được với Lý Giang? Một
khi Lý Giang bị túm rồi, Lý Ái Vân cũng không
có cách xoay chuyển, suy cho cùng, phần lớn
vốn cổ phần của công ty thực sự nằm trong tay Lý Giang.
“Ái Vân, cháu phải cứu công ty, cứu nhà
họ Lý! Nếu công ty phá sản, tất cả chúng ta
sẽ chết hết! Nhà họ Lưu sẽ không bỏ qua cho chúng ta !”
Cuối cùng Lý Hồng không nhịn được
nữa, chạy tới, nắm tay Lý Ái Vân khóc.
“Cháu cứu kiếu gì?” Lý Ái Vân đau khổ vạn phần.
“Đi cầu xin chủ tịch Lâm, câu xin anh ta.
Đừng thấy anh ta nói không muốn kết hôn
với cháu, thật ra anh ta chỉ giận chúng ta
thôi! Anh ta vẫn quan tâm đến cháu, bằng
không tại sao lại liên tục giúp đỡ cháu chứ?”
Lý Hồng vội vàng nói.
“Mấy người bây giờ lại nghĩ đến việc nhờ
tôi giúp đỡ? Cuộc họp này vốn không liên
quan gì đến mấy người, thế nhưng mấy
người lại chưa được ủy quyền đã tự ý thay
đổi hợp đồng mà tôi soạn thảo! Tại sao trước
đây mấy người không nghĩ đến tôi đi? Tất cả
chuyện này đều là do các người gây ra!” Lý Ái Vân tức giận nói.
” Lý Ái Vân, thái độ của cô kiểu gì đấy?
Tôi là cô ruột của cô!” Lý Hồng tức giận:
“Công xong rồi! Cô có thể khá hơn được sao?
Ồ… Tôi hiểu rồi, cô ỷ vào mình có tập đoàn
Duyệt Nhan, mới không thèm sợ đúng
không? Tôi nói cho cô biết, Lý Ái Vân, nếu
thật sự nghĩ như vậy, cô nhâm to rồi. Cho dù
nhà họ Lý chúng ta phải chết, chúng ta nhất
định sẽ bắt cô chôn theo! “
Lý Hồng gần như hét lên.
Mặt mũi Lý Thắng và Lý Hồng vô cùng khó coi.
“Lý Giang, đây là con gái ngoan mà anh
đã dạy sao?” Bà cụ lạnh lùng hỏi.