Chương 85
Chương 85: Tiên vô như nước
Triệu Khải đang phải chịu áp lực rất lớn.
Tất cả bạn bè xung quanh đều đến giúp
anh thu phục Lý Ái Vân, giờ chưa xong
chuyện đã mất gân trăm tỷ, mặt mũi Triệu
Khải cũng không cứu được.
Lần này, tuyệt đối không được thua!
“Những con ngựa này có vẻ không †ệ, tôi
đi qua xem một chút.” Phan Lâm liếc mắt
nhìn con ngựa được dắt ra rôi đi tới.
“Cậu Khải, có chắc không?” Lâm Việt đi
tới, tê cả da đầu hỏi.
“Đừng lo, kèo này sẽ thắng!” Triệu Khải
trịnh trọng nói.
“Thật sao? Lần này mà thua nữa. Chúng
ta quay vê khó mà giải thích được.” Giọng nói
của Lục Minh cũng có chút khô khốc.
“Cái gì? Cậu không tin tôi?” Cậu Khải cau
mày.
“Không phải đâu cậu Khải, nhưng mà
thật sự là các anh em không thể thua được đâu.’
“Đừng lo lắng, trận này mình sẽ thắng”
“Ô? Cậu Khải có ý tưởng gì?” Các cậu ấm
Ở xung quanh vội vàng hỏi.
“Ý tưởng? Tôi cần có ý tưởng nào khác
để giải quyết sự lãng phí này sao? Đây là địa
bàn của tôi, giở chút thủ đoạn thì có khó
khăn gì đâu? Đợi chút xem thằng nhóc đó
chọn con ngựa nào đã! Bất kể nó chọn con
ngựa nào, miễn là nó thích, cho dù là ngựa
trời đi nữa thì hôm nay nó cũng phải làm
tôm! “Triệu Khải lạnh lùng nói.
Khi mọi người nghe thấy vậy, đôi mắt của
họ lập tức tỏa sáng.
Vậy là Triệu Khải định chơi xấu Phan Lâm?
“Việc này lẽ ra phải làm từ lâu rồi!” Cậu
Nam phun một ngụm nước bọt, hung tợn nói.
“Dù sao bây giờ cũng không muộn, tên
nhóc đó vẫn còn ở đây, nếu hôm nay không
lột da nó, chúng ta nên cắm mặt vào đâu?”
Lục Minh liếc mắt.
“Tôi chọn xong rồi!”
Lúc này, Phan Lâm ở đằng kia hét lên:
“Tôi đánh cuộc số hai!”
Mọi người đều nhìn con ngựa thứ hai.
Lần này, Phan Lâm cũng có tầm nhìn
như những người khác, con số 2 quả thực là
một con ngựa tốt.
“Được, vậy thì tôi đặt cược số một.”
Triệu Khải nói, quay lại bí mật liếc nhìn
người cưỡi con ngựa số hai.
Người cưỡi ngựa bí mật gật đầu, sau đó
rồi quay ngựa.Có tiếng súng xuất phát, năm
con ngựa bắt đầu chạy.
Mọi người nhìn chằm chằm.
Triệu Khải mặt không chút dao động.
Các cậu ấm con nhà giàu đang rất lo lắng.
Bởi vì ngựa số một chạy có vẻ không
bằng ngựa số hai từ từ, con ngựa số một đã
bị cách xa.
“Cậu Khải!” Đám người của Cảnh bắt đầu