Chương 1342
Chương 1342: Ai làm
Viện binh của bác sĩ Lâm sao?
Sẽ là gì đây?
Tập Đoàn Dương Hoa ư?
Nếu chỉ là Thủy Bình Vân, Huỳnh Lam
của Dương Hoa, căn bản không cần sợ hãi.
Nhưng mà... Ngay cả thái thượng trưởng
lão của Đông Hoàng Giáo là Nguyên Tỉnh
đều đã đi theo bên cạnh Phan Lâm, có phải
có thể nói Đông Hoàng Giáo đã thân phục
dưới chân bác sĩ Lâm hay không?
Còn có lời đồn Kỳ Lân Môn, đảo Tiêu Sầu
và tông phái ẩn đều có quan hệ với bác sĩ
Lâm, nếu những lực lượng này đều tới đây...
Như vậy kết cục của nhà họ Thẩm sẽ vô
cùng thê thảm.
“Lúc này đá trúng tấm sắt rồi!”
Gương mặt người đàn ông đầu bóng
loáng mặc áo bào trắng tái nhợt, liếc nhìn
Phan Lâm, nhỏ giọng nói: “Bác sĩ Lâm, mọi
chuyện đều chỉ là hiểu lầm thôi, chẳng lẽ...
Thật sự không có khả năng hòa giải sao?
Nhà họ Thẩm chúng tôi nguyện ý lấy ra
thành ý cao nhất, chỉ mong bác sĩ Lâm có
thể bớt giận.”
“Ông có thể đại diện cho nhà họ Thẩm
nói
chuyện sao?” Phan Lâm lạnh nhạt nói.
“Có thể... Đương nhiên có thể!” Người
đàn ông đầu bóng loáng mặc áo bào trắng
vội la lên: “Anh cả của tôi là ông chủ nhà họ
Thẩm! Tôi tin anh cả tôi nhất định sẽ đồng ý
với quyết định này của tôi!"
“Được, ông đã cho tôi thành ý cao nhất,
vậy thì giao những người tham dự vào
chuyện này cho tôi xử lý, chuyện này không
thành vấn đề đúng không?” Phan Lâm lạnh
nhạt nói.
Người đàn ông đầu bóng loáng mặc áo
bào trắng ngấn ra: “Bác sĩ Lâm, thật sự...
Không có phương pháp xử lý khác sao?”
“Không có.”
“Người đó là nghệ sĩ duy nhất của công
ty cậu đúng không... Tôi biết cậu đầu tư rất
nhiều nhân lực tài lực đào tạo cô ta, nhưng
những tổn thất về vật chất này, nhà họ Thẩm
chúng tôi có thể bồi thường cho cậu mà...”
“Ông nghĩ rằng Lý Cẩm chỉ là một nghệ sĩ
dưới tay Dương Hoa sao?” Phan Lâm nhíu
mày nói.
Trái tim của người đàn ông đầu bóng
loáng mặc áo bào trắng đập nhanh hơn: “Vậy
cô ta... Là ai?”
“Em gái tôi!" Phan Lâm bình tĩnh nói.
“Em gái... Cậu?” Người đàn ông đầu
bóng loáng mặc áo bào trắng sửng sốt, bỗng
nhiên nghĩ tới chuyện gì đó, ông ta cố nở nụ
cười nói: “Bác sĩ Lâm, nếu chỉ vì một người
phụ nữ, như vậy chuyện này cũng không lớn
mài Nhà họ Thẩm chúng tôi có thể dâng cho
cậu vô số cô gái xinh đẹp, phụ nữ như thế,
còn thiếu sao?”
“Xem ra ông hiểu sai ý của tôi rồi! Tôi nói
là em gái, là em gái chân chính, không phải ý
đó.”
“Chuyện này... Sao có khả năng được?”
Rõ ràng là người đàn ông đầu bóng loáng
mặc áo bào trắng không tin.
Ngay từ đầu ông ta đã không nhận được
tin này, trước khi ra tay với Lý Cẩm đã điều tra
rõ, Lý Cẩm và chủ tịch Lâm căn bản không
có quan hệ ruột thịt, sở dĩ cố gắng bồi dưỡng,
có lẽ là thông qua tâng quan hệ với Tống
Khang!
Dưới cái nhìn của nhà họ Thẩm, Lý Cẩm
có quan hệ với Tống Khang có khả năng cao
hơn có quan hệ với chủ tịch Lâm.
“Ông biết Phan Lâm không?” Phan Lâm
lạnh nhạt nhìn ông ta.
“Phan Lâm? Sao có thể không biết được,
chủ tịch Lâm, tiếng tăm của ngài vô cùng
lừng lẫy, mà người này lại là chồng của cô
gái mà ngài thích... Ít nhiều gì chúng tôi cũng
biết.” Người đàn ông đầu bóng loáng mặc áo
bào trắng gượng cười nói.
“Vậy ông có biết Lý Cẩm và Phan Lâm có
quan hệ gì không?” Phan Lâm hỏi lại.
“Biết, Lý Cẩm là em vợ của Phan Lâm.”