Chương 1508
Chương 1508: Cứu ba cháu với
Những lời này của ông cụ, khiến mọi
người vô cùng rung động.
Ông ta là ai thế?
Ông ta dựa vào cái gì nói như vậy?
Chẳng lẽ Trang Đông Quân đã chết, ông
ta còn có thể đại diện cho cả sơn trang
Huyết Kiếm?
“Lào già chết tiệt kia, ông là cái thá gì?
Mà đám ở đây nói linh tỉnh? Muốn chết sao?
Cút sang một bên!” Một người nhà họ Trang
tức giận, lấy lại tinh thần vội vang la lên.
“Câm miệng!"
“Làm càn!"
Trang Thái Thành và Trang Tiến Bình
cùng nói ra, bọn họ cùng la lên.
Toàn thân người kia run rẩy, kinh ngạc
nhìn hai người.
“Ông ba,
chuyện này... Người kia là ai
vậy?” Người bên cạnh cảm thấy không đúng
lắm, cẩn thận hỏi.
Chỉ thấy Trang Tiến Bình và Trang Thái
Thành vội vàng tiến lên, ôm quyên cung kính
nói: “Vãn bối Thái Thành (Tiến Bình), bái kiến
quản gia Chính!”
Những lời này vang lên, mọi người càng
kinh hãi hơn rồi.
Trái lại mấy ông cụ nhà họ Trang như
biết được gì đó, gương mặt lập tức thay đổi.
“Quản gia Chính?”
“Chẳng lễ nói... Là... Là quản gia của
trang chủ tiên nhiệm sao?”
“Ông ta chưa chết à?”
Không ngừng có giọng nói kinh ngạc
vang lên.
“Quản gia Chính còn chưa đi về cõi tiên,
ông ấy vẫn là người cúc cung tận tụy cẩn
trọng của nhà họ Trang ta, nhưng mà ông ấy
không muốn lộ thân phận với mọi người, nên
ở cửa quét rác, thay hình đổi dạng.”
Đảo qua mấy chục năm, cho nên phải
mất một lúc Trang Tiến Bình và Trang Thái
Thành mới nhận ra là ai.
Lời nói của Trang Tiến Bình đánh thức
mọi người.
“Hóa ra bác Chính này có thân phận như
vậy!”
“Quản gia của ông chủ tiên nhiệm, sống
đến bây giờ đã bao nhiêu tuổi rồi?”
“Chỉ sợ thực lực của quản gia Chính đã
đạt tới cảnh giới đỉnh cao rồi!”
Người nhà họ Trang tỉnh táo lại, nhao
nhao kêu lên: “Mong quản gia Chính ra tay,
báo thù cho gia tộc tai”
“Mong quản gia Chính ra tay!”
Không ngừng có giọng nói vang lên, mọi
người rất kích động.
Nhưng... Ông cụ liên tục lắc đầu.
“Thái độ của tôi đã biểu hiện rất rõ rồi, tôi
sẽ không đối địch với bác sĩ Lâm, cũng hy
vọng các cậu đừng làm chuyện ngu ngốc!
Các cậu không phải là đối thủ của bác sĩ
Lâm, đừng chôn vùi nhà họ Trang!” Vẻ mặt
quản gia Chính nghiêm túc nói.
“Nhưng mà..."