Chương 1990
Chương 1990: Nghìn người tuyệt vọng
Lời nói của Yoko Nakagawa đã hoàn toàn chọc giận tất cả mọi người trong nước. Một đám người trong nước tức giận đùng đùng, tức đến cả người phát run. Trên màn hình trực tiếp là hình ảnh mọi người mắng ầm lên. Chớp mắt, trên vòng tin tức, diễn đàn thậm chí là các ứng dụng trực tiếp đều chửi rủa, tất cả đều chĩa mũi dùi về phía Yoko Nakagawa.
Chẳng qua mắng nhiều như vậy, cũng đâu thể mắng chết Yoko Nakagawa? Nhìn Yoko Nakagawa kiêu ngạo trên lôi đài, rất nhiều người muốn đến sân vận động Yến Kinh. Họ biết họ rõ ràng không phải đối thủ của Yoko Nakagawa. Nhưng bọn họ vẫn muốn đi, bọn họ phải lên lôi đài! Bởi vì dù có thua, bọn họ cũng muốn cho tên đáng giận này một đấm! Rất nhanh, có rất nhiều người nhiệt huyết không nhẫn nại được, xông lên lôi đài cùng Yoko Nakagawa tranh tài cao thấp. Nhưng tất cả lại không phải đối thủ của Yoko Nakagawa, những người đi lên ngay cả một chiêu cũng không đỡ được, bị Yoko Nakagawa đánh rơi khỏi lôi đài, người thì miệng phun máu tươi, không thì là gãy xương, kết quả vô cùng thế | thảm.
Yoko Nakagawa không hề thương xót, cho dù chỉ dùng một chiều áp chế kẻ thù, anh ta cũng xuống tay tàn nhẫn. Mọi người nhìn thấy, trong lòng run sợ, những người còn lại đã giảm hơn nửa nhiệt huyết, do dự không dám lên đài.
"Mấy người định lãng phí thời gian của tôi à? Còn năm phút nữa là đến thời gian tối và bác sĩ Lâm đã hẹn! Tôi khuyên các người hãy kêu bác sĩ Lâm lên nhanh đi! Nếu bác sĩ Lâm tiếp tục trốn tránh không đầu, không lên đây, muốn làm một con rùa đen rụt cổ thì tôi cũng không có ý kiến gì, chỉ là sau này, lưu truyền võ đạo chính gốc, không còn là võ của Thà Long nữa, mà là võ của đế quốc Anh Đào chúng ta!" Yoko Nakagawa cất tiếng cười to.
"Cùng đếm ngược thời gian nào!" "Bây giờ chỉ còn bốn phút ba mươi giây!"
"Bác sĩ Lâm chắc chắn sẽ không tới, anh ta có lẽ đang trốn trong góc nào đó xem trực tiếp, bị dọa chết khiếp rồi!"
"Ha ha ha ha. Các thành viên trong đoàn đại biểu đều cao hứng, vô cùng đắc ý. Xem ra bọn họ đã đạt được ý muốn của đoàn đại biểu rồi. Bọn họ đã đánh bại huyền thoại võ thuật Thần Long! Bọn họ đã trở thành chính phái! Sau hôm nay, võ của nước Anh Đào mới là võ chính thống!
Ở nơi đây rất nhiều người tức giận, nhưng lại không thể phản bác. Đằng nào cũng không có ai là đối thủ của Yoko Nakagawa cả.
"Có ai có thể đánh bại tên Yoko Nakagawa này không? Cầu xin vị cao nhân nào đó hãy đứng lên đánh bại anh ta đi! Tôi không nhìn nổi vẻ mặt kiêu ngạo của tên này nữa rồi!"
Có người đăng bài trên diễn đàn, cầu xin ai đó lên đài dạy dỗ Yoko Nakagawa. Nhưng phía dưới bài đăng ngoại trừ an ủi thì đều là bất đắc dĩ mà khóc và thở dài. “Bác sĩ Lâm bây giờ vẫn không đến, chắc chắn là đã sợ rồi"
"Ngay cả bác sĩ Lâm cũng sợ, vậy tên Yoko Nakagawa này mạnh đến mức nào chứ?" "Chúng ta không thể thắng được." "Chẳng lẽ chúng ta phải chịu thua như vậy sao?" Có người đau khổ nói. "Không có cách nào cả!". "Chúng ta không phải là người luyện võ, vào lúc này chỉ có thể đứng nhìn mà thôi." "Ôi... Vòng bạn bè nhìn thật bị thảm. Tiếng nước ngoài ồn ào sôi nổi, các loại ngôn ngữ
đều có”
"Ha! Đây là võ Thần Long à? Thật nực cười làm sao!"
"Gặp phải Yoko Nakagawa của nước Anh Đào thì khác gì con chó chứ, ha ha ha ha, tôi còn tưởng võ Thần Long lợi hại như thế nào, hóa ra đều là bọn họ thổi phồng sự thật!"
"Đúng là làm người ta thất vọng, tôi cứ nghĩ sẽ có một trận quyết đấu kích tính, không nghĩ tới chỉ có một lũ yếu đuối diễn mãi một vở hài kịch"
"Nực cười!"
Dư luận trong và ngoài nước dậy sóng lớn. Điện thoại của hiệp hội võ thuật Yến Kinh như sắp phát nổ, ngay cả điện thoại của Nông Minh Chiến cũng reo vang, là cuộc gọi từ phía bên kia gọi đến chất vấn, tất nhiên, sự việc đã lớn như vậy, không thể giải quyết dễ dàng được rồi. Đêm nay nhất định sẽ là một đêm không ngủ.
"Chỉ còn một phút!" Lúc này, một gã thành viên của đoàn đại biểu la lớn.
Thần kinh của mọi người đều rất căng thẳng, đồng loạt quay ra nhìn cửa lớn sân vận động. Chỉ còn một phút đồng hồ cuối cùng! Bác sĩ Lâm... có đến được không? Phía cửa lớn. có không ít người ra vào, nhưng lại không nhìn thấy nửa sợi tóc của bác sĩ Lâm.
"Bác sĩ Lâm thật sự không tới.." Có người thất vọng la lên. "Minh Chiến! Màu dừng lại đi! Nếu không ngăn lại, sẽ không thể cứu vãn được nữa đâu!"
Ông Trần nghìn phần lo lắng, sốt ruột nhìn về phía Nông Minh Chiến. Nhưng nét mặt già nua của Nông Minh Chiến lại trầm xuống, vẫn lắc đầu như cũ: "Bây giờ có bảo họ dừng lại, cũng không còn ý nghĩa gì nữa! Không chỉ là không thể bảo vệ được danh dự đất nước, giữ gìn danh dự võ đạo, mà thậm chí còn cho đối phương thấy được điểm yếu của chúng ta!"
| "Chẳng lẽ... Chỉ có thể trơ mắt nhìn người khác đè bẹp võ thuật Thần Long mà không làm gì sao?" Ông Trần xoa trán hỏi.
"Tôi thấy chúng ta nhất định phải làm thế!” Nông Minh Chiến quay đầu nhìn chằm chằm ông Trần.
Ông Trần sửng sốt.
Cũng là Nông Minh Chiến, ông ta nói tiếp: "Tôi nguyện để cho nhóm võ giả Thần Long xem màn kịch này, xem màn sỉ nhục này chứ không nguyện để ngăn cản bất kỳ vấn đề phát sinh nào! Khuất nhục! Không đáng sợ, đáng sợ nhất là khuất nhục sau khi thỏa hiệp! Có lẽ sau khi Yoko Nakagawa đánh một đòn vào ý chí chiến đấu của võ giả Thần Long sẽ khiến bọn họ thêm động lực, hăng hái tu luyện võ thuật, thêm cần cù nghiên cứu võ đạo! Nếu điều này có thể làm động lực cho họ tiến lên! Tôi, tại sao phải ngăn cản?"