Chương 822
Chương 822: Bây giờ tôi sẽ đưa anh một tỷ!
Không ai có thể ngờ được mấy cảnh
quay cuối lại sẽ phát sinh những chuyện này.
Cướp ở đoàn phim?
Người ta từ trước tới giờ chỉ nghe thấy
việc tống tiên chứ chưa ai nghe thấy việc
cướp bóc ở đoàn làm phim.
Phải biết rằng vốn đầu từ để quay một bộ
phim không ít cái một tỷ, món tiên lớn như
thế này không do một người nào quản cả, do
đó trong tay đạo diễn càng không có nhiều
tiên như vậy.
Đạo diễn chỉ là người phụ trách quay
phim thôi, người cầm tiền phải là bên đầu tư.
Đi cướp ở đoàn làm phim thì thà rằng đi
cướp ở bên đầu tư thì còn dễ hơn...
“Aaa!"
Ở bên ngoài khu quay phim có rất nhiều
nhân viên nữ không kìm được la lên thất
thanh.
“Có chuyện gì xảy ra vậy?”
“Trời ạ, xảy ra chuyện lớn rồi.”
Rất nhiêu người bao vây ở bên ngoài
cũng hoảng loạn theo.
Một lượng lớn bảo vệ nhanh chóng chạy
về phía này, bao vây lấy người đàn ông đó.
Nhưng người đàn ông đó không chút sợ
hãi, trực tiếp cầm dao đặt lên trên người Lý Ái
Vân.
“Con mẹ nó, ai dám tới đây thì ông sẽ
giết con này. Người đàn ông đó điên cuồng
hét lên.
Lý Ái Vân toàn thân căng thẳng không
dám cử động.
Tất cả mọi người ở xung quanh không
dám tiến lên.
"Chị Vân!” Lý Cẩm hét lên, định chạy về
phía đó nhưng mấy nhân viên ở bên cạnh lại
lôi cô ấy lại.
Phan Lâm cũng đứng phắt dậy, đôi mắt
của anh lạnh giá nhìn chằm chằm lấy con
dao đó.
“Đừng có làm loạn.”
Tống Viễn vất cái loa trên tay xuống, vội
vã chạy tới khuyên: “Anh này, anh có yêu cầu
gì thì cứ nói ra tôi nhất định sẽ đáp ứng anh.
Anh ngàn vạn lần đừng làm hại cô này.”
Bộ phim “Chiến Hổ” sắp kết thúc rồi, nếu
như lúc này mà xảy ra chuyện người khác bị
thương hoặc là chết người, vậy thì đối với cả
bộ phim sẽ tạo nên một ảnh hưởng rất lớn.
Tới lúc đó cũng sẽ ảnh hưởng tới phòng vé.
Không chỉ như thế, trên con đường nghề đạo
diễn của ông ta cũng để lại một vết nhục lớn...
Cho nên tất cả mọi chuyện phải biến lớn
thành nhỏ.
Chỉ cần không nhìn thấy máu, thì có thể
dễ nói hơn.
“Con mẹ nó, mày bị điếc à? Mau lập tức
chuẩn bị cho ông 1 tỷ, nếu không ông sẽ giết
con này. Mày có nghe thấy không?” Người
đàn ông đó tức giận mắng.
“Một tỷ? Không... Không thành vấn đề!
Tôi sẽ đưa cho anh, tôi sẽ lập tức đi rút tiền,
anh đợi một chút, đợi...” Tống Viễn vội vàng nói.