Chương 930
Chương 930: Đứng ngồi không yên
Huỳnh Lam không hiều rốt cuộc Phan
Lâm đang suy tính điều gì trong đầu.
Mặc dù Phan Lâm nét mặt điềm tĩnh,
ngồi ăn trái cây rất tự nhiên, nhưng Huỳnh
Lam lại giông như dang đứng trên đông
lửa, cứ đi qua lại khäp phòng.
“Đi, phái người canh chừng phía nhà
họ Dương!” Huỳnh Lam bỗng dừng bước,
chỉ tay vào 1 tên thuộc hạ đứng gần đó.
“Vâng!”
Tên này gật đầu, lập tức chạy đi ngay.
Nhưng ông ta vẫn chưa yên tâm, chốc
chốc lại chau mày nheo mắt.
Huỳnh Lam nhìn sang Phan Lâm,
muốn nói gì đó nhưng lại thôi, ông ta ngồi
xuống ghế.
Lúc này.
Ding ding ding...
Những vị khách đang say sưa trò
chuyện bỗng giật mình, đồng loạt nhìn lên
phía sân khấu.
Nhưng chỉ nhìn thấy 1 cô gái mặc sườn
xám bước ra từ bên cánh gà.
Cô gái vóc dáng cao ráo, ngũ quan
đoan chính, gương mặt trang điểm khá
đậm, vừa nhìn đã biết là 1 nhân vật tầm cỡ.
“Các vị khách quý, xin tự giới thiệu tôi
là nhân viên đấu giá Manwu, chào mừng
quý vị đến với buổi đấu giá của longpeng,
tôi xin phép thấy mặt cho toàn bộ nhân
viên gửi tới các vị lời cảm ơn chân thành
nhất.”
Nói dứt lời, cô ấy cúi gập người chào.
Hình thể đẹp cùng sự lịch thiệp đã hút
hồn không ít nam giới có mặt ở đó, khiến
cho cánh nữ giới không khỏi ghen ty.
“Các vị từ xa lặn lội đến đây, Manwu
sẽ không làm mất thời gian của các vị thêm
nữa, bây giờ tôi xin phép tuyên bố, buổi đấu
giá chính thức bắt đầu!”
Cô gái vừa cười vừa nói, sau đó 1 bài
âm thanh truyền đến, một nhân viên khác
ăn mặc chỉnh tề bê 1 chiếc khay bước lên -
sân khấu.
Trên chiếc khay được phủ một 1 tấm
vải đỏ, người đứng bên cạnh đều không thề
đoán ra bên trong đó là gì.
Sau khi bước lên sân khấu, nhân viên
này cần thận đặt chiếc khay lên mặt bàn.
“Đây là vật phẩm được đấu giá đầu
tiên tại thương hội, là 1 chuỗi kim cương đỏ
F do ông Lưu Sự Thành cung cấp! Nghe
nói chuỗi vòng kim cương đỏ này là độc
nhất vô nhị trên thể giới, hơn nữa kim
cương đỏ vô cùng quý hiếm, khi đeo lên
người có tác dụng tăng tuần hoàn máu, loại
bỏ huyết ứ, rắn chắc xương cốt, chuỗi vòng
này có giá khởi điểm là 3500 tỷ! Mỗi lần ra
giá đều không được dưới 150 tỷ! Xin hỏi có
vị nào muốn ra giá không ạ?” nhân viên
đấu giá vừa cười vừa hỏi.
Cô ấy vừa dứt lời, phía dưới khán đài
đã bắt đầu xôn xao. .
“3650 tỷ!"
Lập tức có người đáp lại.
"3850 tỷ!”
“4000 tỷ!”
Mọi người ở dưới không ngừng bàn
tán.
Huỳnh Lam ngồi ở hàng ghế khách
VIP há hốc mồm, ông ta không tin vào
chính mắt mình.
“Chủ tịch Lâm, chuyện này...chuyện
này hơi quá rồi thì phải? Vật đấu giá đầu
tiên phải từ 3500 ty trở lên? Vậy đến đá
pha lê tím....chẳng phải sẽ lên đến 35000
tỷ sao?? chúng ta..chúng ta làm gì có
nhiều tiền như vậy?”
“Cứ xem tình hình đã, có thề hạ thì cố
gắng hạ, không hạ được chúng ta sẽ tính
cách khác! Chẳng lẽ bây giờ anh bảo tôi
phải quay về sao? Đến cũng đã đến rồi, cứ
binh tỉnh đi, thật ra trái cây ở đây cũng
ngon lắm.” Phan Lâm vừa ăn nho vừa nói,
dáng vẻ vô cùng bình tĩnh.
Huỳnh Lam vẫn đứng ngồi không yên.
Ông ta hiểu rõ khả năng tài chính của
Dương Hoa.
Sau này số tiền mà Dương Hoa phải
chi càng lúc càng nhiều.
Tập đoàn Dương Hoa nhìn thì có vẻ
lớn mạnh, nhưng sau khi đấu thắng tập
đoàn Thiên Hằng, Dương Hoa vẫn cần 1
khoảng thời gian để ồn định lại.
Chỉ cần có thể ồn định trở lại, đừng nói
là 35000 tỷ, 350000 tỷ Dương Hoa cũng
có thể xoay xở được.
Nhưng..tình hình trước mắt dường
như không cho Dương Hoa chút cơ hội
nào. ˆ
“Chủ tịch Lâm rốt cuộc là có cao kiến
gì rồi?"
Huỳnh Lam thở dài hẳn hộc, vẻ mặt
bất lực.
Rất nhanh, chuỗi kim cương đỏ đã
được bán với giá 5950 tỷ.
Vật đấu giá tiếp theo chắc chắn sẽ còn
cao giá hơn gấp nhiều lần.
Tuy nhiên, đa số mức giá đấu giá vẫn
nằm trong phạm vi 35000 tỷ.
Không thể không thốt lên rằng, cuộc
đấu giá này quả thực quá xa xỉ.
Và mọi người ai cũng biết buổi đấu này
là Long Đằng đặc biệt tổ chức đề đấu giá
quặng pha lê tím.
Bình thường những thứ mà Long Đằng
đưa ra đấu giá đều không quá 35 tỷ, quy
mồ tuy cũng không nhỏ, nhưng so với hôm
nay thi đúng là khác xa 1 trời 1 vực. ]
Lần này Long Đằng cũng đã đưa ra hết
toàn bộ vật máu mà mình sở hữu, mục đích
là đề tăng thêm giá trị cho quặng pha lê
tím!
Nếu quặng pha lê tím được bán với giá
cao, thi bọn họ cũng sẽ nhận được khoảng
hoa hồng cực khủng, đôi bên cùng có lợi.
Huỳnh Lam ngồi trong khu vực khách
VIP, lo lắng nhìn từng vật phẩm được bán ra
với giá trên trời, vẻ mặt ông ta vô cùng đau khổ.
Bảo bối mặc dù không tệ, nhưng
dường như chẳng có liên quan gì với họ.
Lúc này, cửa phòng vip lại mở ra, một
bóng người tiến thẳng vào trong.
Huỳnh Lam quay đầu lại nhìn, thì ra là
thuộc hạ khi nãy ông ta phái đi điều tra.
“Đã nghe ngóng được gì chưa?”
Huỳnh Lâm lập tức đứng phắt dậy, hỏi. |
“Thưa đại ca, vừa nãy có một người đi
vào phòng VỊP chính giữa!” Tên thuộc hạ
vội đáp.
“Trông như thế nào?”
“Một người đàn ông tóc rất dài! Ước
chừng khoảng hơn 30 tuổi, thân phận thế
nào thì không rõ!”
Huỳnh Lam chau mày, vội vàng nhìn
Phan Lâm: “Chủ tịch Lâm...”
“Không cần lo lắng, tất cả mọi chuyện
cứ đề kết thúc buổi đấu giá hẵng nói!" Phan
Lâm vẫn giữ nguyên nét mặt bình thản.
Huỳnh Lam thấy vậy càng thêm sốt ruột.