Mục lục
Chuyện chàng luật sư và nàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 184: ƯỚC AO GANH TỊ




CHƯƠNG 184: ƯỚC AO GANH TỊ

Vốn là người phụ nữ kia không hiểu, lập tức phản ứng lại, nếu như không phải Vũ Thư trước tiên nói khiến người ta hiểu lầm, các cô cũng sẽ không cho rằng Vu Tư Tư cùng Đan Diễn Vy ở hộp đêm làm kỹ nữ.

Phẫn nộ nhìn Vũ Thư: “Vũ Thư tại sao muốn hại chúng ta."

"Cô không phải nói chúng ta là bạn bè sao, nguyên lai cô chính là đang lợi dụng bạn bè a."

Phía trước còn quay về chỉ chỉ Đan Diễn Vy, bây giờ tình cảnh này xảy ra trên người mình, Vũ Thư mới biết cảm giác này cũng không hơn gì, cũng may bốn người bảo vệ động tác gọn gàng đem người lôi đi, không còn âm thanh nữa.

Vũ Thư cũng không cách nào đợi ở chỗ này, chỉ có thể căm giận dậm chân, đuổi theo bảo vệ rời đi, cô nhất định phải trước tiên cứu vãn hình tượng của bản thân, không phải vậy thì ở trong cái vòng này, cô chẳng mấy chốc sẽ trở thành đối tượng bị xa lánh.

Mà Lâm Phỉ Phỉ bị bỏ lại cũng triệt để rõ ràng từ đầu tới đuôi bị người lợi dụng, nhìn Đan Diễn Vy cùng Vu Tư Tư phải đi, mới muốn mở miệng.

Vu Tư Tư nói thẳng: “Mấy cái phí lời tôi không muốn nghe, ngày hôm nay cô đánh bạn tôi một cái tát tôi cũng đã trả lại, sau này nước giếng không phạm nước sông, không thì đừng trách tôi lại đánh người."

"Vu tiểu thư, cô xem có hài lòng không..." Quản lí đầy mắt cười hỏi.

"Chuyện này làm khá lắm, sau này sẽ giúp anh nói vài câu tốt hay." Vu Tư Tư nói xong lôi kéo Đan Diễn Vy liền đi.

Quản lí còn đứng tại chỗ, hưng phấn nhìn theo các cô: “Vu tiểu thư đi thong thả a, Vu tiểu thư an khang a, Vu tiểu thư cẩn thận bậc thang, Vu tiểu thư..."

"Câm miệng cho tôi!" Vu Tư Tư không thể nhịn được nữa quát.

Phía sau trong nháy mắt yên tĩnh.

"Tư Tư, cậu quen ông chủ của thẩm mỹ viện sao?" Đan Diễn Vy ngờ vực hỏi, tại sao không có nghe được Tư Tư đã nói.

Vu Tư Tư trên mặt né qua một tia không tự nhiên, ho khan hai tiếng chuyển đề tài câu chuyện hỏi: “Cậu còn không thấy ngại hỏi đây, người khác bắt nạt cậu cũng không biết trả đũa."

"Đúng là muốn trả đũa đây, tay không bị thương đã bị người đã khống chế, nửa tàn tay không khí lực a." Đan Diễn Vy bất đắc dĩ trả lời, cậu lại không phải thật sự tức giận, cậu đối với Vũ Thư hổ thẹn, đối với những người khác cũng không có.

Vu Tư Tư thở phào nhẹ nhõm, vẫn còn may không phải là thật sự choáng váng, chuyện của Vũ Thư cậu cũng tự có suy nghĩ, cậu không tiện nói gì, nếu như bị những người khác bắt nạt mà không đánh trả, cô thật sự liền muốn bốc lửa.

"Cậu không nói sớm, sớm nói tớ đã bắt cô ta lại để cậu đánh."

"Tớ thấy cậu đánh rất hay a." Cô có thể xem Tư Tư mà thấy hưng phấn.

"Khụ khụ, ảo giác, ảo giác hết thảy đều là ảo giác, tớ là người nhã nhặn hiền lành, làm sao sẽ thích đánh người đây." Vu Tư Tư che miệng cười khẽ, cô chỉ là yêu thích chém người mà thôi, đánh người quá vô vị.

Đan Diễn Vy đối với vẻ mặt khuếch đại của Vu Tư Tư hoài nghi: “Cậu còn chưa nói cho tớ biết cậu có quen biết ông chủ thẩm mỹ viện hay không."

"Vy lúc nào lại biến thành dông dài tò mò như vậy.” Vu Tư Tư chính là không muốn nhắc tới.

Đan Diễn Vy bước chân ngừng lại, khó mà tin nổi nói rằng: “Cậu đừng nói với tớ là Đường Kỳ Dũng chạy đi mở thẩm mỹ viện đi."

"Vy nè cậu làm sao lúc nên thông minh thì không thông minh, không nên thông minh thì lại thông minh." Quả thực là tức chết người.

Đan Diễn Vy khẽ gật đầu: “Xem ra tớ là nói trúng rồi, không nghĩ tới Đường Kỳ Dũng vẫn chú trọng bảo dưỡng như vậy."

"Không phải vậy thì cậu nghĩ sao tớ có nhiều tiền, sớm biết sẽ gặp phải chuyện như vậy, tớ cũng không đến, mặt cậu còn đau không?" Vu Tư Tư nói xong có chút đau lòng.

"Không có chuyện gì, không đau." Đan Diễn Vy cười ha hả nói.

Vu Tư Tư trong mắt loé ra một tia hổ thẹn, ngoài miệng vẫn rất độc nói rằng: “Vy có biết hay không lúc cười lên cậu trông rất ngốc."

Cũng rất có thể xúc động đến nội tâm mềm mại của người khác, ngốc như vậy, thuần túy như vậy, làm người thấy chua xót.

"Cậu mới ngốc, yên tâm, hai, ba ngày sẽ hết." Đan Diễn Vy biết Vu Tư Tư là đùa giỡn vẫn chưa để ở trong lòng.

"Buổi tối tớ mời khách, xem như là bồi tội." Vu Tư Tư rất muốn nói cho Đan Diễn Vy, thẩm mỹ viện kia, pháp nhân mặc dù là Đường Kỳ Dũng, nhưng là tài chính tất cả đều là Lục Trình Thiên đầu tư.

Dựa theo cổ phần tỉ lệ tới nói, Lục Trình Thiên mới là ông chủ sau hậu trường chân chính, lúc cô biết cũng rất kinh ngạc.

Cô không biết Lục Trình Thiên còn liên quan đến bao nhiêu ngành nghề, càng là biết, càng là cảm thấy đáng sợ.

Không biết Vy theo Lục Trình Thiên đến cùng tốt hay là không tốt.

Đan Diễn Vy cũng không chậm lại, cao hứng nói: “Ăn lẩu a."

"Ăn lẩu cái gì chứ, cậu không nhìn tay của chính mình, không phải vậy đi ăn thịt nướng đi." Vu Tư Tư đề nghị.

Đan Diễn Vy bĩu môi: “Thịt nướng thì không nóng sao?"

"Tớ mời khách cậu còn có ý kiến, không ăn đi ăn đồ Nhật, tớ nhớ tới trung tâm mới mở một nhà hàng không tồi, đi thử xem?"

"Được rồi, vậy thì thử một chút đi." Ngược lại cô ngày hôm nay cũng không muốn về sớm như vậy.

Các cô không biết, từ nay về sau thẩm mỹ viện cao cấp nhất Cần An thị sẽ không chiêu đãi Vũ Thư cùng đám người kia.

Bởi vì lòng của người đàn ông kia so với kim còn nhỏ hơn.

Trên bàn cơm, hai người cũng không có nhàn rỗi, một câu lại một câu cùng trò chuyện.

"Vy, bạch mã vương tử còn tìm cậu không?" Vu Tư Tư ngồi xếp bằng, cô mới không chịu được loại quỳ chân của người Nhật, quả thực là tàn hại thân thể.

"Tìm, tớ đẩy." Kể từ khi biết Lục Nhĩ nhìn chằm chằm cô, cẩn ngôn gọi điện thoại, cô có thể đẩy liền đẩy, không thể đẩy liền nói tín hiệu kém.

Có lúc bản thân cô ngẫm lại đều thấy không tiện.

"Đáng thương cho ngựa trắng, xem ra là không có cơ hội." Vu Tư Tư cảm thán một tiếng, gắp một con cá thu nhét ở trong miệng, vừa nhai vừa ngẫm nghĩ

Xem Đan Diễn Vy xạm mặt lại: “Tư Tư, cậu nói xem mấy ngày nay làm sao người Lục Nhĩ đều yên tĩnh?"

"Ai biết được, vẫn là cẩn thận mới là tốt đi." Vu Tư Tư miệng đầy thức ăn nói chuyện mơ hồ không rõ, trên thực tế cô từ Đường Kỳ Dũng 'Nghiêm hình tra tấn' dụ ra một điểm bí mật.

So với Vy biết nhiều một chút, ngày đó Đường Kỳ Dũng cùng Lục Trình Thiên , đã đi qua Lục Nhĩ, nghe nói còn đem cảnh sát đến , làm cho Lục Nhĩ gà chó không yên.

Phỏng chừng Lục Nhĩ hiện tại cũng không có lòng thanh thản tìm các cô phiền phức, coi như là có tâm tình, cũng không phải như lần trước cảnh cáo đơn giản như vậy, có thể là trực tiếp làm hai người bọn họ cho hả giận thì xong việc.

"Ừm, vậy đêm nay cậu trở về sao?" Đan Diễn Vy so với Vu Tư Tư hình tượng khá một chút, không giống như một cái nồi nhét đồ ăn vào, mà là lượng sức mà đi cắn một nửa tinh tế thưởng thức.

Khoan hãy nói, nhà hàng Nhật Bản này cũng không tệ lắm.

Trong miệng ngậm lấy cơm nắm, Vu Tư Tư suýt chút nữa bởi vì Đan Diễn Vy không ngờ một câu nói phun ra ngoài, vội vàng nuốt xuống, thở hổn hển nói rằng: “Vy nè,cậu có thể hay không đừng đột nhiên như vậy."

Đan du Vy nhíu lông mày, vô tội hỏi: “Tớ hỏi rất khó trả lời sao, vẫn là cậu hiểu lầm rồi."

"Tớ khinh, đương nhiên là cậu hỏi có vấn đề, tớ buổi tối không trở về lẽ nào đi công viên cướp ghế." Vu Tư Tư nói chính là ghế dài ở trong công viên mà người lang thang hay ngủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK