Trừ phép hề ma thuật thì còn có từng luồng ánh sáng đủ sắc màu lòe loẹt sặc sỡ cũng hiện ra trên người Easby.
Vị Hắc Y giáo chủ này cũng đã triển khai nhiều vụ đồ sát ở phương Tây, đã tiêu diệt vô số thế lực. Lần nào ông ta cũng tham lam cướp bóc, pháp khí bảo vệ cơ thể nhiều vô kể, người ta nghe mà thấy kinh hãi, có cái thậm chí là cướp từ phía Tòa Thánh.
Lúc này ông ta vì để sống sót mà đã dùng hết tất cả. Tuy hơi xót của nhưng Easby cũng biết rằng, chỉ cần mình chặn được tên này một chút thôi là những người khác cũng sẽ tung ra tuyệt chiêu khiến tên nhóc họ Diệp này không sống nổi!
Những người khác cũng nhận ra Easby đang liều mạng, liền ngưng thần tụ khí, tích trữ sức mạnh, chỉ đợi Diệp Thành vừa dừng lại là sẽ tung chiêu mạnh nhất của mình ra, cho anh về chầu trời!
Nhưng chiêu kiếm của Diệp Thành đáng sợ cỡ nào chứ?
"Soạt!"
Một tiếng giòn tan vang lên, màn sáng màu vàng kim lõm mạnh xuống, lộ ra vết kiếm sâu hoắm. Sau đó màn sáng cũng không chống đỡ nổi, ầm ầm nứt toác.
Phép hề ma thuật được xưng tụng là phép thuật phòng ngự mạnh nhất trong Huyết Minh đã bị chiêu kiếm của Diệp chém vỡ.
Ngay sau đó, tiếng tách tách vang lên liên tiếp, ánh sáng lòe loẹt rực rỡ nhanh chóng tản ra, các bảo bối bảo vệ trên người Easby hoàn toàn không chịu nổi trước ánh kiếm sắc bén của Diệp Thành, vỡ nát hết cả, cuối cùng cả người Easby đều nổ tung. Ông ta như một mũi tên bắn ngược về sau, vừa bay lùi ra vừa bắn máu tung tóe giữa không trung.
Easy lùi lại cả trăm mét mới miễn cưỡng đứng vững lại.
Khuôn mặt ông ta vốn trắng bệch giờ mặt cắt không còn một giọt máu, sức mạnh suy tàn đến cực điểm. Mọi người bất chợt phát hiện chỗ lồng ngực của ông ta có một vết kiếm sâu tầm ba tấc, quần áo xung quanh nát tươm hết cả, máu thịt xương cốt thì bị chém nát lộ ra trái tim đang đập bình bịch.
Nhát kiếm này nhanh vô cùng, vết thương để lại còn không kịp chảy máu ra, ngay cả bản thân chỗ bị chém còn không cảm nhận được là đã bị chém.
"Shhh!"
Tất cả mọi người đều hít sâu một hơi, phép hề ma thuật và nhiều pháp khí bảo vệ cơ thể lại thêm cả cơ thể của Thần Cảnh mà suýt nữa bị Diệp Thành chém đôi!
Uy lực của nhát kiếm này quá đáng sợ!
Cho dù là Lucifer ánh mắt cũng ngưng tụ lại bắn ra ánh sáng màu máu dài nhiều trượng. Những người khác thì sắc mặt tối sầm, đặc biệt là Naiyali, tim cô ta suýt nữa ngừng đập. Nếu nhát kiếm đó nhằm vào cô ta thì e là cô ta đã gãy đôi ra rồi.
"Tôi có thể đỡ được chiêu liên thủ của các người, vậy không biết các người có thể đỡ được mấy chiêu kiếm của tôi?"
Diệp Thành chắp hai tay sau lưng đứng giữa không trung, ánh mắt lạnh lẽo. Lúc này anh đã hoàn toàn nắm giữ được sức mạnh của Kim Đan, kiếm pháp mà anh sử dụng cũng không còn là chiêu thức tiên thuật cấp thấp như Tiên Võ Tứ Thức nữa.
Anh dùng Cửu Huyền Vạn Kiếm Quyết, bảo vật trấn phái của Vạn Kiếm Môn. Luyện thành kiếm pháp này cho dù là tu sĩ Kim Đan cũng có thể chém chết bậc đại năng cảnh giới Nguyên Anh, mạnh mẽ vô cùng. Vạn Kiếm Môn đã dựa vào kiếm pháp này để trở thành một trong bảy huyền môn lớn nhất trong cả ngân hà.
Kiếm thuật đáng sợ như thế này đâu phải là thứ mà một Hắc Y giáo chủ cỏn con có thể chống lại được?
"Đồng loạt ra tay tung ra pháp thuật hạn chế cậu ta, không thể khiến cậu ta ra tay nữa".
Joyce hít sâu một hơi rồi phất tay, luồng khí ác ma liền bắn tới tựa như luồng sáng mang điềm lành. Đám người sói Fenrir, phù thủy Oliana thì cũng đồng loạt điều động sức mạnh, nhiều luồng sức mạnh che lấp cả đời đất như thiên hà đổ ngược.
Nhưng lần này không còn con tin nữa, Diệp Thành không lấy cứng đối cứng nữa.
Anh vừa mới thử rồi, bảy người này liên thủ lại có thể sánh với uy lực của Huyền Tiên, cho dù là chính anh bây giờ cũng hơi không đỡ nổi. Nhưng anh chỉ cần dùng Chu Tước Du trong Tứ Tượng huyền công, tốc độ nhanh như tia chớp, đám này hoàn toàn không theo kịp tốc độ của anh.
"Soạt!"
Ngay sau đó Diệp Thành đã đạp vỡ hư không, đến trước mặt Naiyali chỉ trong nháy mắt.
Trong bảy người thì Naiyali và Oliana là yếu nhất. Oliana thì còn có linh bảo bảo vệ thân thể, Naiyali thì chẳng thể hiện ra được thứ gì có thể khiến mắt Diệp Thành sáng lên cả.
Thực tế cũng là như vậy. Địa vị của quỷ mị trong giới sinh vật hắc ám vốn đã không cao, cho dù Naiyali là công chúa quỷ mị, là Hắc Y giáo chủ thì thực lực thể hiện ra cũng tương đối có hạn.
Sắc mặt Naiyali thay đổi, liền tung ra một pháp thuật bảo vệ. Một đóa hoa hồng đen khổng lồ nở ra trong không trung.
Nhưng kiếm khí của Diệp Thành chứa đựng luồng linh lực khổng lồ, liền chém đóa hồng đen chia năm xẻ bảy. Naiyali hoàn toàn không kịp trốn, liền bị chém thành hai nửa giữa không trung.
"Hửm?"
Diệp Thành híp mắt, kinh ngạc nhướng này. Anh có thể cảm nhận được vừa nãy Naiyali bị nổ tung chỉ là một phân thân.
Anh nghĩ như vây liền ngẩng đầu nhìn, quả nhiên nhìn thấy Naiyali cách đó tầm trăm mét. Chiếc nhẫn ngọc ruby đỏ trên tay cô ta tỏa ra ánh sáng rực rỡ, đỏ rực như máu, trên đó có vốn bốn cái răng quỷ trông như là đồ trang trí, nhưng lúc này chỉ còn lại ba cái.
Tuy thực lực của quỷ mị không mạnh nhưng lại giỏi lấy lòng đàn ông. Naiyali hầu hạ Huyết Ma rất tận tâm, lão ta cũng cho cô ta pháp khí bảo vệ.
Bốn chiếc răng quỷ trên nhẵn ruby là do Huyết Ma tự mình nhổ xuống, mỗi một cái có thể chết thay một lần. Nhưng Naiyali không thể ngờ tới trong sự bảo vệ của sáu người còn lại mà cô ta cũng không thể nào thoát khỏi thần kiếm của Diệp Thành, bị ép tới nỗi phải dùng một cái răng quỷ.
"Chặn cậu ta lại!"
Sắc mặt Joyce thay đổi, liền quát to ra lệnh. Nếu lấy nhiều địch ít mà còn bị người ta giết một người trước thì e là sĩ khí sẽ tụt dốc không phanh, không chừng còn bị Diệp Thành tìm được cơ hội phá vỡ vòng vây.
Đại giáo chủ đã ra lệnh như vậy, mọi người liền tung ra các phép thần thông. Quái vật khổng lồ Jeter xông tới, chỉ có cơ thể của ông ta có thể chống lại vài chiêu của Diệp Thành.
"Bốp bốp bốp!"
Sau ba chiêu, kiếm của Diệp Thành đã chém tới nỗi Jeter phụt máu bay ra ngoài. Cho dù là vua của quái vật khổng lồ cũng không thể chống lại được sức mạnh của Cửu Huyền Vạn Kiếm Quyết.
Nhưng lúc này, những người khác cũng vây lại, tranh thủ thời gian cho Jeter điều chỉnh hơi thở và trị thương.
Diệp Thành dùng cơ thể chống lại thiên lôi, một quyền đánh nát trải phong của người sói Fenrir, dễ dàng thoát ra được dây leo trói buộc của Naiyali, đánh tới nỗi đám người này thảm bại liên tiếp, không ai có thể đánh lại anh.
Nhưng ngay lúc này, một đám mây đen che lấp cả trơi đất, luồng khí ác ma cuồn cuộn áp tới. Diệp Thành lật tay chém tới nhưng lại như chém vào đám bông, mềm mại không chịu lực.
"Ác ma đúng không, hãy để tôi xem ông có bao nhiêu bản lĩnh!"
Diệp Thành cười ha ha, anh coi thường sự tấn công của những người khác mà giao đấu với Joyce. Được copy tại * TRUMTRUYEN . c o m *
"Soạt soạt soạt!"
Người Joyce trôi nổi, ông ta như một con dơi khổng lồ chao liệng bầu trời. Ma khí của ông ta ngưng tụ vô biên, gần như sánh bằng chân nguyên của người tu tiên, vì thế cho dù có đối mặt với chiêu kiếm cực nhanh của Diệp Thành ông ta vẫn có thể tạm thời chống đỡ được.
"Ha ha ha!"
Diệp Thành thấy thế thì không những không sợ mà còn vui vẻ, anh ngẩng đầu cười dài, nói: "Hay lắm, hay lắm! Các người làm bao cát tôi còn chê quá mềm kìa, các người đúng là tiện thật!"