Những người này không biết rằng, Ngụy Chân Tiên hoàn toàn chẳng là gì với Diệp Thành cả, thậm chí ngay cả Chân Tiên đối với anh cũng chỉ thế thôi.
Nếu mà muốn thì anh đã luyện thành từ lâu rồi.
Kiếp trước anh thông thạo không biết bao nhiêu bí pháp ma công, trong đó không thiếu những công pháp đi đường tắt, như "Huyết Ma Phong Điên Quyết", sau khi dùng máu cả nửa Địa Cầu để tế trời, Diệp Thành đã đi lên cảnh giới Nguyên Anh. Nếu có thể tế máu của cả hành tinh bị lãng quên, vậy thì đi lên Hợp Đạo cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.
Nhưng kiểu hóa thần khác với lẽ thường, dựa vào pháp bảo, thần vật, ma công để luyện thành này thì có ý nghĩa gì cơ chứ?
Kiếp trước Diệp Thành giết những Chân Tiên loại này đâu chỉ dừng lại ở còn số trăm nghìn?
Không thể tu thành căn cơ đại đạo tối cao, không thể tu thành đại đạo mà vạn năm nay chưa từng có ai tu, không thể mở ra một con đường trước nay chưa ai đi, thế thì sao có thể độ kiếp thành tiên, sao có thể siêu thoát khỏi kiếp này...thậm chí là hoàn thành giấc mơ mà Diệp Thành năm đó chưa thể hoàn thành?
"Ta đã quyết chí siêu thoát hết mọi thứ trên thế gian, tu thành đại đạo tối cao. Chừng nào chưa thể hoàn thành ý nguyện, lòng ta ngày ấy chưa được yên". Câu nói này của Phật Thích Ca tuy hơi thiếu khí phách, nhưng sao tôi lại không nghĩ như vậy chứ. U Liên, cô cũng phải có một đạo tâm siêu thoát khỏi tất cả mọi thứ, nếu không sao có thể thoát khỏi sự trói buộc của vũ trụ, chứng kiến sự rộng lớn bao la của thế giới này chứ".
Diệp Thành khẽ xoa mái tóc cô gái, cười nói.
"Vâng".
Ân U Liên mơ màng đồng ý, tuy lúc này đáy lòng cô ấy vẫn chưa hiểu rõ nhưng lời chủ nhân nói chắc chắn là đúng.
"Ầm!"
Lúc này một luồng sáng rực rỡ xông lên từ phía không xa.
Hiển nhiên là chị em nhà họ Nhan đang tu hành. Cặp chị em này tu vi đều bị kẹt ở Kim Đan trung kỳ, nền tảng không vững, giờ phải mượn Thiên Địa Vạn Linh Thủy để xông thẳng lên cảnh giới Xuất Khiếu.
Họ nhìn thấy từng luồng hào quang chui ra từ trong cơ thể hai chị em kia. Chỉ uống có một ngụm nhỏ thôi mà tinh khí trên người cô em đã bùng nổ, mặt đỏ bừng, trông cứ như tôm hùm bị luộc chín. Cô chị cũng không tốt hơn bao nhiêu, người run rẩy kịch liệt, cố gắng nhịn xuống.
Linh khí ẩn chứa trong Thiên Địa Vạn Linh Thủy quá đáng sợ. Những tu sĩ Kim Đan nhỏ bé này sao có thể chịu nổi?
Nhưng hiệu quả rất đáng kinh ngạc.
Chỉ mới có nửa ngày ngắn ngủi mà Kim Đan của hai người đều lên cấp, hơn nữa đều là Kim Đan thượng phẩm, mạnh hơn lúc trước không biết bao nhiêu lần. Thậm chí ngay cả lôi kiếp cũng bị chặn bên ngoài đất tiên. Đối mặt với Ma Sát Hồn Thiên Trận có thể ngăn chặn được thiên đạo, lôi kiếp cỏn con có là gì chứ.
"Tôi cũng đến".
Tôn giả Bằng tìm một nơi yên tĩnh rồi ngồi xếp bằng xuống, trong bàn tay nắm một miếng ngọc hồ lô, trong ngọc hồ lô tràn đầy Thiên Địa Vạn Linh Thủy. Lão chuẩn bị tĩnh tâm, củng cố căn cơ đại đạo, mượn cơ hội hiếm có này để tiến lên Hợp Đạo.
Đám người thiên nữ Thanh Hàn, Ân U Liên thì nhân cơ hội ngàn năm khó gặp này mà vùi đầu tu luyện.
Còn Diệp Thành thì nhàn nhã câu cá, luyện quyền, luyện đan, đôi khi còn trêu đùa dị thú bên bờ hồ. Nhiều dị thú thấy anh thân thiện thì liền chủ động tới gần anh, thậm chí ngay cả mấy con phượng hoàng chín đầu ngũ sắc cũng bay tới, không hề sợ Diệp Thành.
Anh duỗi người ra, như vượn già leo cây, như đại vàng tung cánh, như Côn Bằng sải cánh trên chín tầng trời, từng quyền từng chiêu đều tràn đầy ý vị. Nhiều dị thú không khỏi dừng bước nhìn Diệp Thành luyện quyền.
Cứ thế, nửa tháng trôi qua.
Diệp Thành cuối cùng cũng dừng lại, anh đứng bên bờ hồ ngẩng đầu nhìn trời, tự nói: "Cũng đến lúc rồi".
Khác với đám người Ân U Liên, việc tu hành của Diệp Thành xét trên một ý nghĩa nào đó thì không có điểm kẹt. Kiếp trước anh độ kiếp thành Tiên Đế, cảnh giới lĩnh ngộ vô cùng cao thâm, vượt xa hạn chế Kim Đan, Nguyên Anh của loài người.
Nếu cho Diệp Thành đủ năng lượng và linh khí thì thậm chí anh có thể đột phá lên Hợp Đạo thậm chí là Phi Thăng ngay lập tức. Chỉ có lúc độ kiếp, chạm đến sự ảo diệu của thiên đạo vũ trụ thì mới hơi dừng lại.
Nếu nói đám người Ân U Liên, tôn giả Bằng là một đứa trẻ sơ sinh, không ngừng lớn lên, đại diện cho sự sinh trưởng không ngừng nghỉ của một con người.
Vậy thì Diệp Thành thì lại là một người khổng lồ chọc trời, chỉ là bây giờ chỉ còn lại bộ xương, chỉ cần không ngừng bổ sung máu thịt là rất nhanh có thể trở về thành người khổng lồ đầu đội trời chân đạp đất trước kia.
"Nhưng thế thì có tác dụng gì? Kiếp trước rồi cuối cùng mình cũng chết dưới tiên kiếp. Tuy nói điều thực sự khiến mình chết đi không phải là tiên kiếp cỏn con kia, mình giơ tay là có thể phá vỡ, nhưng kiếp này nếu không mạnh hơn kiếp trước, mạnh hơn thật nhiều thì cuối cùng mình vẫn sẽ đi lên con đường đó, rồi vẫn sẽ có nguy cơ chết đi".
Ánh mắt Diệp Thành xa xăm.
Từ khi anh sống lại, đầu tiên là tu hành Tứ Tượng Huyền Công của Linh Thú Phong thuộc ngũ đại tiên tông, sau đó thì lại có được thân thể Hải Hoàng Lưu Ly và Cửu Huyền Vạn Kiếm Quyết. Sau khi linh khí khôi phục thì tái tạo Kim Đan, ngưng luyện thần đan tối cao rồi Xuất Khiếu, tam đại thần thể quy về làm một, có thể nói là tạo dựng một nền móng vô cùng vững chắc.
"Nhưng vẫn không đủ, chỉ một thần đan tối cao thì vẫn còn chưa đủ. Phải mạnh hơn nhiều so với Trường Sinh Giáo, Vạn Yêu Môn, thậm chí có thể đè bẹp cả thánh địa Lăng Tiêu. Nhưng so với những truyền nhân của tiên tông, thậm chí là yêu nghiệt một trăm nghìn năm, một triệu năm mới có thì vẫn còn kém xa".
"Họ không có thần đan tối cao nhưng có Thánh Thể đạt đến đại thành, có Song Thánh thậm chí là Tam Thánh. Hoặc thân thể Nhân Hoàng, thân thể Tinh Thần, thân thể Hỗn Độn, loại nào cũng không hề yếu hơn Kim Đan. Thậm chí kiếp trước khi mình tu thành thánh thể Ma Linh cũng đâu có phải sợ Kim Đan tiên phẩm chứ?"
"Muốn tạo nên căn cơ đại đạo tối cao thì một thần đan tối cao không đủ!"
Diệp Thành thầm lắc đầu trong lòng, chỉ có anh mới biết vũ trụ này rộng lớn đến thế nào, sinh ra biết bao nhiêu kỳ tài tuyệt thế tài năng tuyệt đỉnh, kinh diễm vạn cổ. Nếu so sánh, họ mới thực sự là thiên tài, là con cưng của trời xanh.
Huyết mạch của một số người thậm chí được thừa hưởng từ Tiên giới, được xưng là "Tiên tộc", một khi trưởng thành là có thể chém Cổ Thánh, có thể đấu với Chân Tiên Hợp Đạo.
Có một số người thì cha mẹ là thần thú mạnh mẽ, trời sinh đã có thân thể thần thú, như Chân Long, Huyền Vũ.
Có một số người thì luân hồi hết kiếp này đến kiếp khác, căn cơ đại đạo được tích lũy qua vô số kiếp khiến trời đất phải ghen ghét, không thể không tự nhốt mình trong những hành tinh, để khỏi xuất thế gặp phải kiếp nạn.
Có một số người...
Có một số người mới thật sự là chúa tể của vũ trụ này, là đứa con cưng của trời xanh. Những cơ duyên và thiên phú của họ khiến Chân Tiên Hợp Đạo phải ghen tỵ, khiến Tiên Tôn Phi Thăng cũng đứng ngồi không yên.
Nhưng trong thời đại hoàng kim rực rỡ huy hoàng sắp đến này, trong vạn năm sắp tới mà anh tài vạn tộc tranh hùng, vô số thể chất ngang hàng, thần thú đều xuất hiện, người tung hoành vô địch, đè bẹp cả vạn cổ, độ kiếp thành Tiên Đế chính là anh, Diệp Thành!
Kiếp trước, Diệp Thành có thể đè bẹp họ. Kiếp này anh không tin mình chuẩn bị còn hoàn hảo hơn, còn đầy