Mục lục
Tiên Đế Trùng Sinh - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lần tu luyện này kéo dài nửa tháng.



Lúc mới bắt đầu, những làn sương màu vàng giống như những con rồng lượn quanh người Dao Nhi theo mỗi nhịp thở của thiếu nữ. Nhưng về sau, làn sương màu vàng càng lúc càng dày đặc, cuối cùng hóa thành hình rồng, có đầu có sừng. Mặc dù nó chỉ dài ba tấc, nhưng mạnh hơn rồng vàng bằng sương trước kia rất nhiều, thật sự mang theo vẻ uy nghiêm của chân long cổ xưa.



Cùng với việc tu hành, ánh sáng vàng trên tóc Dao Nhi càng lúc càng óng ánh, trên trán gồ lên hai quả cầu nhỏ, giống như mọc sừng. Bên dưới da lại có đường nét của lớp vảy màu vàng nhạt mơ hồ hiện lên, khiến khí tức của cô ấy càng lúc càng to lớn, thuần khiết, thật giống với Long Nữ của Long Cung.



Khi Dao Nhi trở lại cảnh giới Kim Đan, cô ấy đột nhiên mở hai mắt ra.



“Ầm!”



Sự uy nghiêm vô hạn toát ra từ trên người cô ấy, thú vật, chim chóc, linh thú trong vòng trăm dặm xung quanh đồng thời nằm rạp xuống, run lẩy bẩy. Cách đó mấy chục dặm có một con yêu thú cấp Kim Đan đi ngang qua, sợ đến mức rơi từ trên trời xuống, mặc cho chủ nhân quát mắng cũng không dám động đậy.



Hai chân tôn giả Bằng cũng nhũn ra.



“Không hổ là thần mạch Chân Long, bây giờ mới có chút uy nghiêm của Long tộc. Trước kia chỉ là ngụy long, rồng giả mà thôi”, Diệp Thành chắp tay cười lớn.



“Anh!”



Dao Nhi chớp mắt, ánh sáng vàng trong mắt giảm đi, thu hồi uy áp đáng sợ. Cô ấy hơi nghi hoặc cúi xuống nhìn bàn tay trắng nõn của mình, quả thực cảm thấy cơ thể mình như khác hoàn toàn trước kia.



“Dòng máu của cô Dao Nhi đúng là quá khủng khiếp, mới tu đến Kim Đan mà ngay cả tôi đối diện với cô ấy cũng hơi sợ, giống như đối diện với khắc tinh vậy”.



Tôn giả Bằng đứng đằng sau vô cùng kinh ngạc nói.



“Con bé là thần mạch Chân Long, còn dòng máu Kim Sí Đại Bằng của ông lại không thuần chủng. Một con yêu thú Nguyên Anh bé nhỏ đứng trước Cửu Thiên Chân Long đương nhiên sẽ bị khắc chế”, Diệp Thành cười nói.



Lúc này, Dao Nhi giống như Thần Tử đứng cao nhất. Mặc dù cô ấy chỉ có tu vi Kim Đan sơ kỳ, nhưng đối diện với Kim Đan đỉnh phong chưa chắc đã e sợ. Nếu cô ấy tu đến cảnh giới Xuất Khiếu thì còn có thể lay chuyển Nguyên Anh. Đó chính là sự khác biệt của dòng máu bẩm sinh. So ra thì Diệp Thành phải kiêm tu các loại công pháp mới có được uy lực bậc này.



“Tuy nhiên, dòng máu có mạnh đến đâu cũng sẽ có giới hạn. Thần Long Cửu Biến của em mới bước vào tầng biến hóa đầu tiên, phía sau còn có tám tầng biến hóa nữa. Nếu muốn bước lên đỉnh cao chân chính thì không được ỷ vào dòng máu. Từ hôm nay trở đi, anh sẽ huấn luyện em nghiêm khắc hơn”.



Diệp Thành nghiêm mặt nói.



“Vâng, anh trai!”



Dao Nhi ra sức gật đầu.



Lúc này, mọi người cũng đã đến được Luyện ngục Vô Gian…



Ở một nơi khác, cuối cùng thánh địa Lăng Tiêu cũng có động thái. Bọn họ điều động thần tướng tới cửa, yêu cầu Diệp Thành chịu tội trước thánh địa, tự phế toàn bộ công lực!



Thánh địa Lăng Tiêu cử người đến rồi sao?



Tin tức này vừa truyền ra, chỉ chớp mắt đã náo động toàn bộ dải Ngân Hà, lan truyền khắp thập đại thiên tông, các hành tinh và thậm chí là hoang vực ở vùng ven. Vô số tông môn, thế gia, tu sĩ đều khiếp sợ vì chuyện này.



Đó là thánh địa Lăng Tiêu đấy, đạo thống Chân Tiên, tông môn đứng đầu uy danh chấn động dải Ngân Hà một trăm nghìn năm qua.



Khác với đạo thống Bán Chân Tiên như Dược Vương Tông, Thiên Yêu Môn, thánh địa Lăng Tiêu truyền thừa đạo pháp hoàn chỉnh, nội tình sâu không thể dò, vượt xa thiên tông đại giáo bình thường. Nó là vô địch chân chính, tối cao chân chính, thật sự không thể chống đối. Qua nhiều thế hệ từng có không ít đại giáo cả gan chống đối với thánh địa Lăng Tiêu, nhưng chỉ với một pháp lệnh của thánh địa Lăng Tiêu, bọn họ đều ầm ầm rung chuyển, sơn môn đổ sụp, tổ đường nát tan, Nguyên Anh ngã xuống, ngay cả đạo pháp truyền thừa cũng bị đuổi tận giết tuyệt.



Thế lực đáng sợ như vậy thì ai dám chọc giận?



Ở trước mặt bọn họ, dù là thập đại thiên tông cũng phải thấp thỏm lo sợ, không dám đụng chạm.



“Chỉ là thánh địa Lăng Tiêu thôi mà. Thần Tử của Dược Vương Tông còn bị Diệp Thiên Quân ngang tàng đánh chết mà có thấy Dược Vương Tông dám đến trả thù gì đâu. Tôi thấy thánh địa Lăng Tiêu cũng chẳng có gì ghê gớm”.



Có tu sĩ tuổi trẻ đầy khí thế khinh thường nói.



“Không sai, tu sĩ Nguyên Anh trên dải Ngân Hà đếm được trên đầu ngón tay. Dù là thiên tông Trường Sinh đứng đầu cũng chỉ có bốn, năm vị Thiên Quân mà thôi. Thánh địa Lăng Tiêu nhiều hơn thì là bảy, tám người, hay mười người? Cũng chỉ là hai, ba thiên tông cộng lại, sao phải sợ bọn họ?”



Có người phụ họa.



Nhưng bọn họ lập tức bị một trưởng bối nghe thấy mà biến sắc quở mắng một trận, ân cần dạy bảo, nói bọn họ muốn chết cũng đừng liên lụy đến tông môn. Dược Vương Tông sao có thể so sánh với thánh địa Lăng Tiêu được? Xúc phạm họ có thể sẽ bị diệt tông thật đấy.



Một người thuộc thế hệ trước nhớ lại, năm vạn năm trước, đứng đầu thập đại thiên tông không phải là thiên tông Trường Sinh, mà là một môn phái tên là Phi Tiên Tông. Môn phái này đứng đầu với kiếm pháp, còn ra đời năm vị Thiên Quân, biệt hiệu Phi Tiên Ngũ Tổ, được xưng là vô địch.



Năm đó, lúc Phi Tiên Tông ở giai đoạn thịnh vượng nhất, sức mạnh đè ép chín tông khác, dù là thiên tông Trường Sinh cũng phải bấm bụng nuốt giận, xưng là có thể sánh ngang với đại giáo Chân Tiên. Dược Vương Tông và Thiên Yêu Môn đều không thể làm gì được họ.



Nhưng một ngày nọ, đệ tử của Phi Tiên Tông vô tình đắc tội với thánh địa Lăng Tiêu.



Thánh địa Lăng Tiêu ban bố một tấm “phù chiếu”. Tấm phù chiếu đó giáng từ trên trời xuống, tỏa ra thần quang vô hạn, đè sập cả sơn môn của Phi Tiên Tông, giết chết mấy trăm nghìn đệ tử của Phi Tiên Tông ngay tại chỗ.



Phi Tiên Ngũ Tổ ra tay nhưng lại bị tấm phù chiếu đó trấn áp.



Toàn bộ Phi Tiên Tông vì một tấm phù chiếu mà diệt tông!



Sau này mới có người tìm hiểu được rõ ràng. Tấm phù chiếu đó là do Lăng Tiêu Chân Tiên tự tay viết, ẩn chứa pháp tắc cao nhất của Chân Tiên, gần như tương đương với một vị Chân Tiên Hợp Đạo ra tay hết sức, làm sao tu sĩ Nguyên Anh có thể đỡ nổi? Phi Tiên Tông bị diệt tông là điều bình thường. Tấm phù chiếu đó chính là thần luật dải Ngân Hà cực kỳ đáng sợ!



Từ đó về sau, nơi nào thần luật dải Ngân Hà xuất hiện, tất cả tông môn đều cúi đầu, cũng không còn ai dám chống lại sự uy nghiêm của thánh địa Lăng Tiêu. Một ví dụ gần đây vẫn là mấy vạn năm trước, nghe nói một vị Thiên Quân của Hoa tộc vi phạm lệnh cấm, bị thánh địa Lăng Tiêu bắt đi.



“Má ơi, hình như Diệp Thiên Quân cũng xuất thân từ Hoa tộc, lần này thánh địa Lăng Tiêu xuống núi không phải là nhắm vào anh ta đấy chứ?”



Có người biết chuyện vội vàng la lên kinh ngạc. Trên thực tế, bọn họ đoán không sai.



Sứ giả của thánh địa Lăng Tiêu đánh xe tuần tra thập đại thiên tông và các hành tinh lớn, truyền khẩu dụ của chưởng giáo thánh địa Lăng Tiêu, lệnh cho Diệp Thiên Quân của Hoa tộc phải đến thánh địa Lăng Tiêu trong vòng một tháng, tạ tội vì đã vi phạm thần luật dải Ngân Hà.



Khi tin tức được truyền ra, toàn bộ dải Ngân Hà chấn động.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK