Mục lục
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Sahara

Ông chủ này cũng là một người thành thật, ngay từ đầu đã nói cho mọi người biết là con linh thú này đang mang trọng thương, có thể trị khỏi hay không thì phải dựa vào vận khí của bọn họ.

"Nói thật với các vị, ông chủ ta không nhìn thấu được thực lực của con linh thú này. Tuy nhiên, nó là một con linh thú phi hành*(*biết bay), cho nên giá của nó khá cao! Đáng tiếc, con linh thú này đã bị trọng thương cho nên không thể bán nó theo giá cả bình thường của linh thú phi hành."

Ông chủ nói đến đây thì đảo mắt nhìn quanh bốn phía một vòng, nhìn mọi người đang vây xem, rồi mới nói tiếp: "Nếu có người nào chịu bỏ ra năm ngàn lượng, thì có thể mang nó đi!"

Năm ngàn lượng, cái giá này đối với một con linh thú mà nói đã là rất rẻ.

Tuy nhiên, dù người vây xem xung quanh rất đông, nhưng lại không một ai mở miệng nói muốn mua linh thú kia.

Trong lồng, Thanh Loan ngẩng đầu, dùng ánh mắt lạnh băng mà nhìn đám nhân loại ở trước mắt mình, trong hai mắt nó hiện rõ lên sự tuyệt vọng và bị sỉ nhục.

Tính tình Thanh Loan cao ngạo, thực lực lại cường đại, ấy vậy mà vào thời khắc này, bản thân nó lại giống như là một món hàng bị người ta bày bán, nó làm sao có thể không cảm thấy bị sỉ nhục cho được? Nếu nó mà còn chút sức lực nào, Vân Lạc Phong tin rằng, nó nhất định sẽ chọn đâm đầu chết quách đi cho xong.

"Sư phụ!"

Lâm Nhược Bạch nhìn ánh mắt tuyệt vọng kia của Thanh Loan, tim như bị thắt chặt, hai bàn tay nắm lại thành nắm đấm: "Nó không nên rơi vào tình cảnh thế này, tự do ngao du trên bầu trời rộng lớn kia mới thật sự là chuyện mà nó nên làm!"

Vân Lạc Phong nhìn Lâm Nhược Bạch, rồi chậm rãi đi về phía của ông chủ, tầm mắt của cô từ đầu đến cuối chưa từng dừng lại trên người Thanh Loan, giống như là không hề nhìn thấy sự tồn tại của nó vậy.

"Đây là ngân phiếu năm ngàn lượng!"

Vân Lạc Phong giơ tay lên, trong lòng bàn tay đang cầm lấy một tấm ngân phiếu, khóe môi trên gương mặt tuyệt mỹ khẽ cong lên một độ cong tà khí: "Có phải bây giờ nó thuộc về ta rồi không?"

Ông chủ quầy hàng cười tủm tỉm đón nhận lấy tấm ngân phiếu từ trong tay Vân Lạc Phong, sau khi kiểm tra thật giả rồi liền gật gật đầu.

"Cô nương đã chịu bỏ tiền ra, cho nên con linh thú này tất nhiên là thuộc về cô nương, bây giờ ta lập tức sai người khiên con linh thú này đến nhà của cô nương!"

"Đợi đã!"

Đúng vào lúc này, từ phía sau mọi người bỗng vang lên một giọng nói.

Tất cả mọi người lập tức tránh ra hai bên, tạo thành một con đường.

Mà ở cuối con đường kia, là một nữ tử toàn thân mặc một bộ y phục màu lục, dẫn theo một đám nha hoàn đang chậm rãi đi tới.

Diện mạo bên ngoài của nữ tử này thanh tú diễm lệ xuất trần, tựa như tiên nữ không nhiễm bụi trần, đẹp đến mức siêu phàm thoát tục, khuynh quốc khuynh thành.

"Là Nam Cung Lam của gia tộc Nam Cung!"

"Nam Cung Lam, đệ nhất mỹ nhân của Vô Tận Thành, là tiên nữ ở trong lòng của vô số nam nhân, không ngờ cô ấy lại xuất hiện ở chỗ này, xem tình huống hiện tại, hình như là Nam Cung Lam cũng có hứng thú đối với con linh thú này!"

(****hình như nữ phụ nào cũng là đệ nhất mỹ nhân ở nơi đó!)

"Nhưng mà vị cô nương mặc bạch y vừa mở miệng nói muốn mua con linh thú kia có lai lịch gì vậy? Ta thấy dung mạo của vị cô nương kia so với Nam Cung Lam chỉ có hơn chứ không kém. Nếu Vô Tận Thành có một nhân vật như thế, thì tại sao trước giờ chúng ta lại không biết chứ?"

Trên đại lục này, nếu muốn để cho dân chúng bình thường có thể nhớ được ngươi, thì hoặc giả ngươi là một tuyệt thế thiên tài, hoặc giả ngươi là một phế vật không sánh bằng ai, hoặc giả..... Ngươi có được một dung mạo khiến người khác phải thấy kinh diễm.

Trong lúc mọi người còn đang bàn tán, thì Nam Cung Lam đã đi đến trước mặt Vân Lạc Phong rồi, cô ta mỉm cười ưu nhã: "Vị cô nương này, ta trùng hợp cũng có hứng thú đối với con linh thú này, không biết cô nương có thể nhường nó lại cho ta được không? Ta tình nguyện bồi thường lại gấp mấy lần số ngân lượng mà cô nương đã bỏ ra mua nó!"

Quả nhiên....

Sau khi nghe thấy lời nói của Nam Cung Lam, tất cả mọi người đều hít một hơi thật sâu.

Nam Cung Lam vậy mà cũng cảm thấy có hứng thú với con linh thú này? Theo như tính cách của Nam Cung Lam, cô ta tuyệt đối sẽ không có hứng thú đối với những con linh thú bình thường chỉ có vẻ ngoài đẹp mắt. Chẳng lẽ.. Con linh thú này con có tác dụng gì khác?

"Xin lỗi, đồ nhi của ta đã nhìn trúng con linh thú này, ta sẽ không nhường lại!"

Lời nói của Vân Lạc Phong lại càng khiến cho những người ở đây phải run lên một cái.

Ở trong Vô Tận Thành này, thế lực lớn nhất chính là tam đại thế gia. Tam đại thế gia gồm ba gia tộc lớn: Ngô gia, Âu gia và Nam Cung gia. Nam Cung Lam chính là tuyệt thế thiên tài trăm năm khó gặp của Nam Cung gia, được hưởng thụ đãi ngộ như là một gia chủ của gia tộc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK