Mục lục
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Sahara

Chát!

Quân lão gia tử lại tát thêm một cái vào đầu Quân Huyễn, hận không thể một phát đánh chết tên đồ đệ ngu xuẩn của ông cho rồi!

Thế nhưng, Quân Huyễn lại mang vẻ mặt ủy khuất nhìn sư phụ nhà mình: "Sư phụ, đồ nhi làm sai cái gì?"

"Khốn kiếp! Ngu xuẩn! Nữ nhân này sao có thể là ngoại tôn nữ của ta được hả? Ta mà có cái loại cháu gái thế này hả?" Quân lão gia tử tức giận túm lấy cổ áo Quân Huyễn xách lên, mắng tiếp: "Ngươi trả ngoại tôn nữ của ta lại cho ta! Trả cháu gái ta lại đây!"

Đầu Quân Huyễn choáng váng quay mòng mòng.

Tuy ông không hiểu đã xảy ra chuyện gì, nhưng lại bắt được câu nói mấu chốt. Tào Nguyệt Cầm không phải là ngoại tôn nữ của sư phụ!

Niềm vui đến quá bất ngờ, thế cho nên Quân Huyễn vẫn chưa phản ứng kịp....

"Ngoại công!" Tào Nguyệt Cầm nôn nóng, tiến lên hai bước, muốn kéo tay áo Quân lão gia tử: "Con thật sự là ngoại tôn nữ của ông mà!"

Thế nhưng tay Tào Nguyệt Cầm chỉ vừa chạm tới vạt áo Quân lão gia tử, còn chưa kịp nắm lấy thì đã bị hất mạnh ra.

"Cút ngay! Chẳng lẽ cháu gái của lão tử là ai mà lão tử cũng không biết sao?"

Quân Huyễn vất vả lắm mới hồi thần lại được, thì lại nghe thấy câu nói này của sư phụ. Ông thật sự rất muốn nói, mặt mũi cháu gái ngài ra sao ngài còn chưa nhìn thấy, đây chẳng phải là không biết thì là gì hả?

Đầu óc Tào Nguyệt Cầm bây giờ trống rỗng, cứ ngơ ngác nhìn lão giả đang vô cùng phẫn nộ trước mặt.

Mình không phải là cốt nhục thất lạc của Quân gia? Không thể nào! Nghĩa mẫu sẽ không lừa mình! Huống chi, ngọc bội kia cũng đã được Thanh Lôi Tộc chứng thực rồi mà...

"Ngoại công!" Tào Nguyệt Cầm lấy lại tinh thần, ủy khuất mà nói: "Con cam đoan con không phải là giả! Hơn nữa, ngọc bội của con đã được Thanh Lôi Tộc nghiệm chứng qua rồi! Chẳng qua là ngọc bội kia đã bị người Thanh Lôi Tộc hủy mất mà thôi."

"Thanh Lôi Tộc là cái rắm gì hả?"

(*cái rắm đơn giản chỉ là một từ chửi tục của TQ. Hoàn toàn khác nghĩa với thả rắm, mọi người phân biệt rõ nhé!)

Quân lão gia tử vẫn luôn là một người nho nhã, bây giờ, vì quá tức giận mà cứ chửi tục không ngừng, việc này có thể cho thấy được cơn giận của ông lớn đến nhường nào.

"Ngọc bội của ta, ngay cả đồ nhi ta mà còn chưa nhìn thấy một lần nào, Thanh Lôi Tộc chỉ dựa vào một hình vẽ mà dám khẳng định đó là thật?" Lửa giận đang bốc cháy cuồn cuộn trong lòng ngực Quân lão gia tử.

Xác thật, dù có đặt ngọc bội ngay trước mặt Quân Huyễn, thì ông cũng không dám chắc là có thể phân định thật giả. Việc này chỉ có một mình Quân lão gia tử mới rõ mà thôi!

Quân lão gia tử hít sâu một hơi, lạnh lùng nói: "Bỏ đi! Mấy chuyện này vốn không thể trông cậy gì vào Quân gia, lão phu tự mình đi tìm cháu gái vẫn tốt hơn! Đúng rồi, ngươi đi gọi nha đầu Linh Nhi về gặp gia gia của nó một chút! Chờ gặp no xong thì ta phải khởi hành ngay!"

Quân Huyễn vội vàng lên tiếng, phân phó một thị vệ bên cạnh lập tức đi gọi Quân Linh Nhi về.

Trước đó, Quân Huyễn biết Quân Linh Nhi không muốn nhìn thấy Tào Nguyệt Cầm, cho nên mới không gọi Quân Linh Nhi về chung một lượt.

Hiện tại, biết được một tin tốt thế này, đương nhiên là phải chia sẻ với con gái rồi....

Quân Huyễn càng nghĩ càng hưng phấn, không nhịn được mà cong môi cười.

Thời khắc này, không ai để ý tới sắc mặt của Tào Nguyệt Cầm đã trắng bệch như tờ giấy.

Không bao lâu sau, thị vệ kia đã quay về, theo sau hắn ta còn có hai nữ tử.

Quân lão gia tử vẫn giữ nguyên vẻ mặt tức giận, nhưng thấy cháu gái mà mình yêu thương từ nhỏ đã về tới, ông liền cố gắng dằn cơn giận xuống.

"Linh Nhi, con về....." Quân lão gia tử lập tức khôi phục vẻ mặt cười tủm tỉm, quay đầu nhìn lại.

Vừa nhìn, ông liền im bặt, ngạc nhiên trừng lớn hai mắt.

Ông không có nhìn lầm chứ?

Quân lão gia tử dùng sức dụi dụi hai mắt mình, rồi nhìn chằm chằm vào bạch y nữ tử đi theo sau lưng Quân Linh Nhi.

Hơi thở của ông bỗng trở nên dồn dập, biểu tình kích động không thôi!

Không sai! Chính là kích động!

Quân Huyễn nhìn Quân lão gia tử, trong lòng trầm ngâm suy nghĩ một lúc lâu.

Xem ra phân lượng của nha đầu này ở trong lòng sư phụ vẫn rất nặng, bằng không, sư phụ cũng không vì nàng ta mà san bằng cả Độc Cốc. Bây giờ vừa nhìn thấy người vẫn còn sống thì đã kích động đến như vậy rồi....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK