Mục lục
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: QR2

Nhìn thiếu nữ trấn định tự nhiên thu nước thánh vào, khóe mắt nam nhân hơi do dự, phải biết rằng, nước thánh này ngay cả ở Linh Vực cũng vô cùng ít ỏi, có thể may mắn được uống nó, ngoại trừ hắn cũng chỉ có Tiểu Bạch.

Không nghĩ tới, nha đầu này lại trực tiếp đoạt lấy nước thánh rồi.

Nhưng mà trong lòng nam nhân không dám có bất cứ oán giận gì, cuối cùng hắn vẫn còn cần Vân Lạc Phong chữa bệnh, sao dám đắc tội nàng vào lúc này?

Huống chi, nếu thật sự có thể chữa trị cho Tiểu Bạch, trả giá nhiều thứ hơn nữa cũng đáng giá.

“Nếu bệnh tình vkhông có bất cứ chuyển biến tốt đẹp nào nhất định ngươi phải hoàn trả nước thánh này.”

Đới Lập biết rõ băn khoăn trong lòng đại nhân nhà mình, cũng không dám nói quá phận, nhưng ý tứ trong lời nói của hắn thật rõ ràng, Vân Lạc Phong không có khả năng chữa khỏi cho tiểu thư nhà hắn.

Mà hắn càng chắc chắn, Vân Lạc Phong tới nơi này chính là để hãm hại lừa gạt, mục đích là vì có được nước thánh trong tộc.

Vân Lạc Phong nhìn cũng không nhìn hắn một cái, càng coi lời hắn nói thành gió thoảng bên tai, từ trong ống tay áo nàng móc ra một cái hộp, thật cẩn thận mở ra, lấy ra mấy cây ngân châm.

“Đi chuẩn bếp lò với lại một ít dược liệu.” Vân Lạc Phong nhíu mày, lạnh giọng ra lệnh.

“Đới Lập.” Mam nhân vội vàng nhìn Đới Lập, lên tiếng phân phó: “Ngươi đi chuẩn bị những thứ vị cô nương này yêu cầu.”

“Tuân lệnh đại nhân.” Đới Lập tâm bất cam tình bất nguyện chắp tay.

Ở trong mắt hắn, ngay cả thần y cũng trị không hết bệnh, đồ đệ của hắn làm sao có thể chữa khỏi? Nếu đồ đệ của hắn có năng lực này, tại sao lại còn bái hắn làm sư phụ?

Sau khi nói xong những lời này, nam nhân lại sai người mang giấy bút tới, để Vân Lạc Phong  viết những loại dược liệu cần thiết, ngay sau đó, phái Đới Lập đến tiệm thuốc mua dược liệu.

Cũng may khoảng cách giữa tiệm thuốc và núi Linh Thần cũng không phải rất xa, hơn nữa Linh Vực tràn đầy dược liệu, vì vậy không bao lâu sau Đới Lập đã mang dược liệu Vân Lạc Phong sở yêu cầu trở về.

Vân Lạc Phong đốt đèn lên, tiêu độc cho ngân châm rồi chậm rãi cắm ngân châm vào trong cơ thể Lâm Nhược Bạch.

Lâm Nhược Bạch sở dĩ bị tổn thương nghiêm trọng như thế là do có người đánh vào trong cơ thể nàng một cỗ linh lực, linh lực kia đang phá hư lục phủ ngũ tạng của nàng!

Nhưng dù vậy, nàng cũng sẽ không bị thương đến hôn mê bất tỉnh! Chuyện làm thương thế của nàng trở nên nghiêm trọng như thế là do trong thân thể của nàng tồn tại một lực lượng cuồng bạo khác!

Lực lượng này cũng không tương tự với linh lực mà con người sở hữu, bởi vậy, Vân Lạc Phong mới có thể dò hỏi nam nhân có cho Tiểu Bạch uống cái gì hay không?

“Hiện tại ta tạm thời dùng linh lực phong ấn hai loại lực lượng có trong cơ thể của nàng.” Vân Lạc Phong lau mồ hôi trên trán, chậm rãi đứng dậy: “Trong đó một đạo linh lực ta có biện pháp làm nó biến mất thay nàng, nhưng còn một loại lực lượng khác biệt quá mức cuồng bạo, ta không có cách nào trợ giúp nàng hấp thu lực lượng này được.”

Nam nhân căng thẳng, lại khẩn trương hơn: “Vậy Tiểu Bạch sẽ có nguy hiểm hay không?”

Vân Lạc Phong liếc nhìn nam nhân đang nôn nóng, chậm rãi nói: “Mặt khác ta có thể thay nàng phong ấn lực lượng đó ba năm, trong ba năm này nàng cần phải tăng thực lực của chính mình, chờ đến khi thực lực của nàng có thể cùng đồng hành với lực lượng này, nàng tự nhiên có thể hóa giải, chỉ là thời gian của nàng chỉ có ba năm, cho dù lúc trước ngươi không muốn đáp ứng để ta đưa nàng đi, bây giờ cũng cần phải đưa ra quyết định như vậy, chỉ có đi theo bên cạnh ta, nàng mới có thể trưởng thành nhanh chóng.”

Trong lòng nam nhân nhẹ nhàng thở ra, cảm kích nói: “Cô nương, ta thật không biết nên cảm ơn ngươi như thế nào, ngoài ra, dược liệu này ngươi cần để làm gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK