Mục lục
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Sahara

Dưới ánh mắt chứa đầy nghi ngờ của Long Nham, vẻ mặt Tần Thiên Lao vô cùng phẫn nộ, giống như người vô tội bị người ta vu oan.

Long Nham lại dời mắt sang Tiểu Trùng Trùng, khẽ nhíu mày: "Nếu đại tiểu thư Tổ Long chúng ta đang ở trong tay ngươi, vậy ngươi mau trả đại tiểu thư lại cho chúng ta đi!"

Trong mắt Tiểu Trùng Trùng có vẻ thất vọng không nói nên lời.

Trước kia, nó luôn tràn đầy ảo tưởng về tộc Tổ Long của mình, lúc nào cũng mơ ước có một ngày được trở về tộc Tổ Long.

Nhưng hôm nay.....

Nhìn ánh mắt sắc bén của Long Nham, Tiểu Trùng Trùng chỉ có cảm giác thất vọng.

"Ta còn chưa gặp qua đại tiểu thư của các ngươi lần nào, ngươi dựa vào đâu mà nói ta bắt đại tiểu thư của các ngươi hả?"

Tiểu Trùng Trùng hơi hơi nheo mắt, mắt rồng xẹt qua một tia tàn nhẫn, nó ngẩng đầu nhìn tất cả cự long đang bay giữa không trung, không một chút sợ hãi.

"Tần gia chủ nói rất có lý, nếu chỉ đối phó một mình ngươi, ông ta đâu cần triệu tập nhiều người như vậy, ông ta đâu cần phải vu oan cho ngươi." Giọng nói già nua của Long Nham nghe thật nặng nề: "Thế nhưng, nể tình cùng là Tổ Long, chỉ cần ngươi giao trả đại tiểu thư, chúng ta sẽ để ngươi đi, đảm bảo không đả thương đến ngươi."

Rồng là giống loài cao ngạo, lại còn rất cố chấp, một khi đã nhận định chuyện gì dù có mười con trâu cũng không kéo lại được.

Tiểu Trùng Trùng lại càng tức không nói nên lời....

Vì thế nó cũng không muốn thừa lời với đám Tổ Long này, miệng nhếch lên cười mỉa: "Ta thật muốn xem thử, các ngươi lấy bản lĩnh gì đối phó ta."

Grào.....

Một tiếng rồng ngâm rung chuyển thiên địa, Tiểu Trùng Trùng phóng về phía Long Nham, động tác mau lẹ như một cơn gió.

"Không biết tự lượng sức!" Long Nham hừ lạnh, chân không lùi bước, ngược lại còn cố tình va chạm trực diện với Tiểu Trùng Trùng.

Thân thể cả hai đều cực kỳ to lớn, lại cùng là Tổ Long, cho nên....

Khi thân thể hai bên va chạm, bầu trời cũng bị họ làm chao đảo, cả không trung nổ ầm một tiếng, những người xung quanh đều trúng xung lực mà văng ra sau.

Khóe môi Tần Thiên Lao gợi lên nụ cười đắc ý, tộc Tổ Long được xem bá vương của đại lục, dù tất cả bọn họ cùng liên thủ cũng không phải đối thủ của Long Nham.

Nếu không phải trước kia tộc Tổ Long xảy ra biến cố, làm cho toàn tộc Tổ Long phải ẩn cư, chỉ e.... Toàn bộ đại lục này đều là thiên hạ của tộc Tổ Long.

Ngay cả hiện tại, thực lực của tộc Tổ Long cũng không phải là thứ bọn họ có thể đối kháng....

Uỳnh!

Thân mình Tiểu Trùng Trùng nhanh chóng lui về sau mấy bước, nó cảm giác ngũ tạng lục phủ mình vô cùng đau đớn, trước mắt dần mơ hồ.

"Thì ra tộc Tổ Long lại không nói đạo lý như vậy!" Mục Thanh Phi cười lạnh, nhìn về phía Long Nham: "Không phân rõ trắng đen, chỉ vì một câu nói đã vội vàng kết tội người khác! Lão ta nói chúng ta bắt đại tiểu thư đi, vậy lão ta có chứng cứ gì?"

Sắc mặt Long Nham không được tốt, vốn dĩ đây chỉ là một việc đơn giản, chỉ cần bọn chúng giao đại tiểu thư ra là xong, bây giờ lại náo loạn đến tình cảnh này, tất cả là do chúng tự làm tự chịu.

"Mục Thanh Phi, chuyện ngươi dụ dỗ con trai ta, ta còn chưa tính sổ với ngươi, bây giờ ngươi còn dám bịa đặt sinh sự trước mặt Long Nham trưởng lão?" Tần Thiên Lao phát sát khí ra bên ngoài: "Ta tận mắt nhìn thấy con rồng này bắt cóc đại tiểu thư tộc Tổ Long, còn có thể giả sao? Cả thiên hạ có ai không biết Tần Thiên Lao_ta làm việc ngay thẳng, trước nay luôn xem thường việc nói dối!"

Hình tượng bên ngoài của Tần Thiên Lao quả thật là như thế, còn sự thật bên trong như thế nào... Có rất ít người biết...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK