Beta: Sahara
Vân Lạc Phong?
Thân mình hồng Loan bỗng run lên, giây lát lại khôi phục bình tĩnh......
Không có khả năng!
Vân Lạc Phong? Nhất định không phải là Vân Lạc Phong mà mình quen biết!
Chỉ là trùng hợp thôi!
Mặc dù trong lòng Hồng Loan thiếu chút nữa dâng lên một tia hy vọng, nhưng rất nhanh đã bị nàng đè thật sâu xuống đáy lòng.
Nàng sợ đến cuối cùng, hy vọng sẽ biến thành thất vọng.....
___ ___
Thú Châu.
Trong núi rừng hoang vu, không thấy có dấu chân, lại càng khỏi phải nói đến sự xuất hiện của linh thú.
Cho nên, giờ phút này đây, Vân Lạc Phong còn chứa biết bản thân đã gây ra oanh động lớn như thế nào ở Thú Châu......
"Con người?"
Một cái đầu nhỏ lén lút thò ra từ một bên trong một bụi cây, kinh ngạc nhìn về phía đám người Vân Lạc Phong.
"Các ngươi là nhân loại mới tới Thú Châu ư?"
Hoàng Oanh Oanh cùng Hồ Li giống như thị vệ bảo vệ bên cạnh Vân Lạc Phong, cả hai dùng ánh mắt cảnh giác nhìn về phía đứa bé trai vừa xuất hiện kia.
Đừng nhìn đứa bé này tuổi còn rất nhỏ, nhưng đã xuất hiện ở chỗ này, thì sao có thể là người bình thường sao?
"Ngươi là ai?"
Hoàng Oanh Oanh nhíu mày lại, lạnh giọng hỏi.
"Ta và các ngươi giống nhau, cũng là nhân loại, chẳng qua, tất cả nhân lọai ở Thú Châu, lớn lên mà xấu sẽ bị trở thành nô lệ của Thú tộc, nếu đẹp, chắc chắn sẽ bị Thú tộc nhanh tay chiếm đoạt! Cha ta cũng giống các người vậy, cũng bị lạc vào Thú Châu này, nếu không nhờ may mắn gia nhập liên minh, có lẽ đã bị Thú tộc bắt đi rồi."
Trước khi đi vào Thú Châu, Vân Lạc Phong đã biết trước ở Thú Châu, nhân loại bị đối xử như thế nào.
Dù cho Hoàng Oanh Oanh từng nói, con người khó lòng chống lại được sự dụ hoặc của mỹ sắc, nhưng luôn có người không cam lòng bị Thú tộc nô dịch, cũng chính vì nguyên nhân này mà liên minh trong miệng đứa bé trai kia vừa nhắc tới được sinh ra.
"Các ngươi có từng gặp qua một nữ tử áo đỏ gọi là Hồng Loan không?" Vân Lạc Phong trầm ngâm nửa ngày, hỏi.
Đứa bé trai nghiêng đầu, nhìn rất ngây ngô đáng yêu.
"Trong liên minh của chúng ta không có người này!"
Nếu là người trong liên minh, thì nó không thể nào lại chưa từng biết đến.....
"Liên minh của các ngươi thành lập được bao lâu rồi?" Vân Lạc Phong tiếp tục truy vấn.
Đứa bé trai suy nghĩ, nói: "Khoảng chừng hơn hai năm! Vào hai năm trước, ở Thú Châu, con người vẫn còn sống trong cảnh nước sôi lửa bỏng, đột nhiên có một nam nhân xuất hiện, hắn sáng lập ra Truy Phong Liên Minh, tập trung nhân loại lại, cùng nhau vùng dậy."
"Truy Phong Liên Minh? Minh chủ Liên minh là ai?" Vân Lạc Phong khẽ vỗ cằm, hơi hơi nhíu mày.
"Liên minh không có minh chủ, người thành lập liên minh, chỉ tự phong chính mình là Phó minh chủ. Hắn nói minh chủ còn chưa đến lúc xuất hiện, hắn thành lập Truy Phong Liên Minh này là vì một người bằng hữu cũ......"
Đứa bé trai kia rất kiên nhẫn giải thích.
" Phó minh chủ? Tên của hắn là gì?"
"Cái này ta không rõ lắm, ta chỉ biết họ của Phó minh chủ là Nam Cung."
Nam Cung?
Vân Lạc Phong giật mình, nhưng nàng cũng không có nghĩ quá nhiều về cái họ này.
Nàng khẽ trao đổi ánh mắt với Vân Tiêu một cái, rồi lại quay sang nhìn gương mặt ngây ngô đáng yêu của đứa bé trai kia.
"Ngươi có thể dẫn chúng ta tới liên minh không?"
"Được."
Nam hài cười ngây thơ, lộ ra hai chiếc răng nanh: "Phó minh chủ hiện tại không ở trong liên minh, nhưng những người khác trong liên minh đều rất thân thiện, các người đi theo ta!"
"Tiểu gia hỏa...." Hồ Li thấy đứa bé trai này không có lực uy hiếp gì, làm như rất thân quen đi tới trước mặt nó, nhướng mày nói: "Ngươi là nửa người nửa thú?"
"Đúng vậy, cha ta lúc trước cũng bị linh thú tranh nhau chiếm lấy, cuối cùng ông ấy chạy trốn được, hơn nữa lúc chạy trốn còn mang ta đi". Đứa bé trai quay đầu nhìn về phía Hồ Li, cười rất là sáng lạn: "Ta rất thích con người, cho nên, ta mới đi theo cha tới liên minh này......"
(*giải thích về tên của Truy Phong Liên Minh:
_ Truy là truy tìm, truy đuổi.
_ Phong là chữ Phong trong Vân Lạc Phong.
==> Truy Phong tức là đi tìm Vân Lạc Phong.)