Ngây thơ hồn nhiên?
Vân Lạc Phong lại uống một hớp trà, sống ở hậu viện danh môn thế gia này, còn có người ngây thơ hồn nhiên sao?
"Kỳ Tô, Giản An phải lòng ngươi!"
Kỳ Tô vừa uống một ngụm trà, còn chưa kịp nuốt xuống đã nghe Vân Lạc Phong nói ra một câu kinh người, liền phun hết nước trà trong miệng, may mà Vân Lạc Phong né nhanh mới không bị hắn phun trúng.
"Xin lỗi, ta không phải cố ý....." Kỳ Tô lau miệng, vẻ mặt xấu hổ: "Ta chỉ bị người dọa thôi. Ta và Giản An chỉ mới gặp nhau có vài lần, cô ấy làm sao có thể phải lòng ta được?"
Vân Lạc Phong nhướng mày: "Chuyện tình cảm của ngươi, ta sẽ không xen vào! Nhưng quy tắc ta định ra cho người của mình chính là, không được phép nạp thiếp! Nếu không sẽ sinh ra vô số phiền phức, cũng ảnh hưởng đến hiệu suất làm việc cho ta!"
Quan trọng nhất là nàng đến từ Hoa Hạ, vốn dĩ đã không tán thành quan điểm tam thê tứ thiếp.
Cũng may nàng có Vân Tiêu.
Vân Tiêu chưa bao giờ để những chuyện này làm phiền đến nàng. Phàm là có nữ tử để ý đến chàng, chàng đều tự mình xử lý. Tuyệt đối không cho người khác bất kỳ cơ hội nào.
"Đã rõ!"
Vốn dĩ hắn cũng không nghĩ tới chuyện nạp thiếp....
"Ngoài ra...." Vân Lạc Phong duỗi lưng một cái, dáng vẻ lười biếng: "Ta tới nơi này là vì tìm Cơ Cửu Thiên, nếu để ta biết cô ta lừa ta, hoặc giả..... Cô ta gây phiền phức cho ta, thì ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô ta!"
Cho đến hiện tại, nàng chỉ mới nhìn ra Giản An ái mộ Kỳ Tô mà thôi, còn chưa phát hiện điều gì khác.
Nếu Giản An này không chịu an phận, vậy cũng đừng trách nàng không khách sáo!
"Vân cô nương, nếu người cảm thấy Giản An lừa gạt chúng ta, vậy chúng ta có thể lập tức rời khỏi Giản gia ngay bây giờ." Kỳ Tô nhíu mày, nếu Giản An thật sự phải lòng hắn, vậy hắn chính là người đầu tiên không muốn lưu lại Giản gia.
"Không cần! Ta cảm thấy, ở tại Giản gia, chúng ta sẽ càng dễ dàng tìm được Cơ Cửu Thiên hơn!" Vân Lạc Phong khẽ híp hai mắt, trong đó chợt lóe lên một tia sáng: "Đúng rồi, Kỳ Tô, ngươi bảo người của ngươi đừng có dừng việc tìm kiếm, nếu như có tin tức của Quỷ Đế thì lập tức báo với ta!"
"Được!" Kỳ Tô gật đầu: "Ta đã phái đại bộ phận nhân mã ra ngoài tìm người, tin chắc rất nhanh sẽ có tin tức của Quỷ Đế."
Nghe được lời này, Vân Lạc Phong không nói thêm gì nữa, chỉ thoáng lộ vẻ trầm tư.
"À phải...." Kỳ Tô chợt nhớ ra gì đó, liền nói: "Trước đó ta có nợ nhị hoàng tử một ân tình, ta định mấy ngày nữa sẽ đi bái phỏng hắn ta."
Ánh mắt Vân Lạc Phong lóe sáng, nói: "Ngươi nói một chút chuyện về nhị hoàng tử phi cho ta biết đi!"
Kỳ Tô ngây người, ngẩng đầu lên nhìn Vân Lạc Phong: "Nhị hoàng tử và nhị hoàng tử phi phu thê tình thâm, lúc nhị hoàng tử phi còn sống, nhị hoàng tử chỉ độc sủng một mình nhị hoàng tử phi. Thậm chí nhị hoàng tử còn chưa từng bước vào phòng thiếp thị khác một lần nào. Đáng tiếc, mấy năm trước nhị hoàng tử phi bị bệnh rồi qua đời."
Vân Lạc Phong im lặng nghe Kỳ Tô nói.
"Nhị hoàng tử phi sinh được một đứa con gái, trước khi chết, nhị hoàng tử phi để lại di ngôn, hy vọng sau khi mình đi rồi, nhị hoàng tử sẽ tục huyền với muội muội ruột của mình."
Nhị hoàng tử thân là người của hoàng tộc Thiên Tề Quốc, hoàng đế Thiên Tề Quốc chắc chắn sẽ không cho phép nhị hoàng tử cả đời không tục huyền. Nhị hoàng tử phi không muốn con gái mình chịu uất ức, nên tất nhiên hy vọng muội muội ruột của mình có thể thay thế mình, còn tốt hơn là để nhị hoàng tử cưới một nữ nhân xa lạ.
"Đối với di ngôn của nhị hoàng tử phi, nhị hoàng tử tất nhiên nghe theo, nào ngờ không lâu sau đó, muội muội nhị hoàng tử phi cũng bệnh nặng."
Hai tỷ muội lần lượt bệnh nặng qua đời?
Vân Lạc Phong khẽ sờ sờ cằm, chuyện này khó mà làm người ta không nghĩ sâu xa.
"Hoàng đế Thiên Tề Quốc lần này lại vừa ý nhị tiểu thư Giản gia_Giản ý!"
Vân Lạc Phong nheo mắt lại: "Ngươi nói với nhị hoàng tử, ta có thể cứu muội muội nhị hoàng tử phi, hơn nữa, ta còn có thể giúp hắn đăng cơ làm hoàng đế."