Mục lục
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Sahara

Cùng lúc đó, ở Linh Châu, đại đường Quân gia đang ngồi kín người.

Quân Lâm Thiên nhìn về phía Hồng Lăng, cười ha ha mấy tiếng: "Hồng Lăng lão châu chủ, sau này ngài cứ xem Quân gia như nhà của mình, không cần khách sáo với chúng tôi, có Quân gia bảo hộ, các người tuyệt đối có thể bình yên vô sự."

Trong lòng Hồng Lăng cảm thán không thôi, ông không thể nào ngờ được, chính nhờ việc làm trước kia của con gái, nên khi Đông Châu bị tai họa ngập đầu, phủ châu chủ lại được Quân gia bảo hộ an toàn.

Không sai! Là tai họa ngập đầu!

Trước đó không lâu, một đám người hùng hùng hổ hổ không biết từ đâu tới, công bố Thất Châu Đại Lục là nơi bị vứt bỏ không xứng lãng phí tài nguyên Linh Thần Đại Lục của bọn họ.

Vì thế, bọn họ phải diệt sạch người ở Thất Châu Đại Lục này.

"Linh Nhi, con đi xem người của học viện Tây Châu có tới không? Mấy trưởng lão của học viện Tây Châu đều là sư phụ của Phong Nhi, nhất định phải an bày tốt cho họ. Còn về học sinh của học viện..... Có thể để chúng tạm thời ở chung với hạ nhân phủ châu chủ Đông Châu."

"A đúng rồi, người được phái đi Vô Hồi Đại Lục đón người cũng đã sắp về, còn có các thủ hạ của Y Tháp của Phong Nhi nữa, tất cả đều phải đón! Ai biết đám người điên rồ này có diệt luôn Vô Hồi Đại Lục hay không."

Thần sắc Quân Lâm Thiên càng lúc càng nghiêm túc hơn. Tuy nói Vân Thanh Nhã đã tới cảnh giới Thần Quân, nhưng ông không biết bên phe đối phương có bao nhiêu Thần Quân, tất cả nên cẩn thận là hơn.

"Lão gia chủ!"

Bỗng nhiên, một gia đinh vội vã chạy vào: "Phủ châu chủ Nam Châu phái người đến cầu kiến."

Nam Châu?

Quân Lâm Thiên cười khẩy một cái: "Nam Châu này vậy mà còn dám phái người tới? Chẳng lẽ bọn chúng đã quên, trước kia bọn chúng đối xử với Vân gia như thế nào? Bây giờ lại tới xin chúng ta cứu mạng? Muộn rồi! Đuổi chúng đi!"

"Dạ, lão gia chủ!"

Những chuyện trước kia Nam Châu đã làm, Thất Châu Đại Lục không người nào không biết. Vì thế, gia đinh sớm đã khó chịu với người Nam Châu, nhưng chuyện quan trọng bậc này, hắn vẫn phải vào bẩm báo một tiếng.

Có điều, lão gia chủ sẽ có quyết định gì, chúng hạ nhân bọn họ đều đã đoán trước được.

Sau khi nhận lệnh, gia đinh liền phi nhanh ra ngoài.

Không bao lâu sau, gia đinh đã nhìn thấy châu chủ Nam Châu đứng đợi ở cửa.

Không sai!

Người đến Quân gia lần này chính là châu chủ Nam Châu.

Châu chủ Nam Châu đã tới thì không tính sẽ rời đi! Huống chi, trong suy nghĩ của ông ta, Thất Châu Đại Lục gặp nạn lớn như vậy, Quân gia không thể nào thấy chết không cứu.

Lúc này, châu chủ Nam Châu nghiễm nhiên quên mất, khi Vân gia đại nạn lâm đầu, ông ta đã đối xử với Vân gia như thế nào...

"Lão gia chủ chúng tôi nói, không thu nhận người Nam Châu!" Gia đinh hất cằm, kiêu căng nói.

Mặt châu chủ Nam Châu biến sắc, nhưng ông ta còn muốn nhờ Quân gia bảo vệ, nên chỉ có thể hạ giọng.

"Ngươi để ta gặp lão gia chủ một chút, ta sẽ có cách thuyết phục lão gia chủ thu nhận chúng ta."

Gia đinh lập tức tức giận, hừ một tiếng: "Trước kia ngươi thấy chết không cứu, lão gia chủ nhà ta dựa vào đâu phải thu nhận ngươi? Mau cút đi! Bằng không ta sẽ cho người tới đuổi các ngươi đi!"

"Ngươi....." Châu chủ Nam Châu tức đến đỏ mặt. Chỉ là một hạ nhân mà lại dám nói chuyện với ông kiểu đó!

Tốt xấu gì ông cũng là châu chủ Nam Châu!

Châu chủ Nam Châu hít sâu một hơi, tay nắm chặt, cố dằn lửa giận trong lòng: "Ta không muốn lãng phí nước bọt với ngươi, ta muốn gặp Quân lão gia tử, ngươi mau để ta gặp ông ấy! Không gặp được Quân lão gia tử, ta sẽ không đi!"

Ai ngờ, châu chủ Nam Châu vừa nói như vậy xong, một tiếng cười giễu cợt bỗng truyền tới từ phía sau ông ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK