Thực lực của Vân Tiêu không có ai rõ ràng hơn Vân Lạc Phong! Cho nên, nàng mới có thể chắc chắn như thế, một ngày nào đó, Lăng Dao sẽ vì chuyện này hối hận cả đời!
“Hối hận?” Lăng Dao cười lạnh, mở miệng châm chọc: “Ngươi còn chưa biết sao? Nam nhân của ngươi không phải cái thứ gì tốt, hắn dây dưa không thôi với ta, ngay cả việc đính thân cũng không chịu lui, một hai phải lấy ta làm thê tử, cho nên hắn ở bên cạnh ngươi có lẽ cũng chỉ giỡn chơi thôi, loại nam nhân bởi vì thấy ta có thân phận cao quý nên dây dưa không dứt giống hắn, sẽ thật tình với ngươi?”
Đặc biệt đối với loại nam nhân này, nàng tuyệt đối sẽ không hối hận!
Từ lúc đầu nam nhân luôn làm lơ Lăng Dao nghe thấy chuyện nàng tự cho là đúng, cuối cũng cũng chuyển ánh mắt sang người nàng.
Nhưng một cái liếc mắt này lại làm thân mình Lăng Dao chấn động, trái tim giống như bị một bàn tay bắt lấy, một cảm giác hít thở không thông thình lình xuất hiện làm nàng cảm thấy vạn phần sợ hãi.
“Vân Tiêu.”
Bàn tay của Vân Lạc Phong nhẹ nhàng nắm lấy tay Vân Tiêu, đôi mắt trầm xuống, dùng giọng nói chỉ có hai người mới có thể nghe được, nói: “Thực lực của ngươi tạm thời không thể bại lộ, cho nên chuyện này để ta xử lý.”
Dựa vào chuyện lúc trước Tần Nguyên đã nói với nàng, rõ ràng trong tay Tiêu gia có vật gì đó đủ uy hiếp đến tánh mạng của Vân Tiêu, nếu lúc này hắn bại lộ thực lực, khẳng định Tiêu gia sẽ dây dưa không thôi với hắn.
Mà với tính tình của Vân Tiêu sẽ không có khả năng lại trở về Tiêu gia, lúc đó nhất định sẽ mang đến nguy hiểm cho hắn.
Đây là chuyện dù như thế nào đi nữa, nàng cũng không muốn nhìn thấy.
“Nàng vu hãm ta.”
Vân Tiêu thu hồi sát khí trên người, đôi môi đỏ yêu dị nhếch lên, trong đôi mắt đựng đầy sự lãnh khốc.
Vừa rồi, hắn thật sự động sát tâm.
Lúc trước khi Vân Lạc Phong chưa tới, hắn có thể bỏ qua cho mọi người!
Nhưng hắn không cho phép Vân Lạc Phong chịu đựng một chút nhục nhã nào! Cho dù liều mạng bại lộ thực lực, hắn cũng muốn bảo hộ nàng.
“Ta tin tưởng ngươi.”
Ta tin tưởng ngươi…
Giọng nói êm tai của thiếu nữ làm trong lòng Vân Tiêu rung động, sự lãnh khốc trong đôi mắt thâm trầm kia cũng dần dần tan đi, đôi mắt nhìn chăm chú thiếu nữ bên cạnh thật sâu.
Hắn nhếch khóe môi, mỉm cười.
Mặc dù có một ngày, người trên khắp đại lục đều không tin hắn chỉ cần nàng tin hắn là đủ rồi!
“Ngươi đứng ở chỗ này đừng nhúc nhích.” Vân Lạc Phong nhẹ nhàng ôm Vân Tiêu, rồi xoay người chậm rãi đi đến chỗ Lăng Dao, chân mày khẽ nhướng: “Lúc nãy ngươi nói ai là phế vật?”
Lăng Dao sợ tới mức lui về phía sau vài bước: “Ngươi lại muốn làm gì?”
“Ta hỏi lại ngươi một lần nữa, lúc nãy ngươi nói ai là phế vật?” Vân Lạc Phong hơi nâng cằm, từ trên cao nhìn xuống Lăng Dao.
Lăng Dao rõ ràng bị Vân Lạc Phong dọa sợ, cầu cứu nhìn Tiêu Ngọc Thanh đứng bên cạnh, trong lòng nàng thập phần hối hận, sớm biết gặp phải nữ nhân này nên dẫn theo hộ vệ Lăng gia.
Lúc này trong đại sảnh, những thực khách đang dùng cơm cũng dừng động tác, ánh mắt tò mò không ngừng liếc về phía đám người Vân Lạc Phong, nhỏ giọng nghị luận thành tiếng.
“Nữ tử này là nữ nhân của phế vật Tiêu gia? Không nghĩ tới vận khí của phế vật Tiêu gia này tốt như thế, có thể có được một thiếu nữ diện mạo tuyệt mỹ như vậy.”
“Ngươi nhưng đừng xem thường phế vật Tiêu gia này, tuy rằng hắn không có thực lực, nhưng mà diện mạo lại là cực phẩm, nếu ngươi có thể lơn lên với bộ dáng này, cũng sẽ có nữ nhân cho không đi tới.”[QR2][diendanlequydon]
“Ai, ông trời thật đúng là công bằng, cho hắn một cái dung nhan hoàn mỹ, lại thu thiên phú của hắn, bất quá, đây đều là do mẫu thân của phế vật này tạo nghiệt, nghe nói, mẫu thân của phế vật Tiêu gia lúc ấy vì muốn có được Tiêu Thần, uy hiếp Lâm Duyệt rời khỏi hắn, bởi vậy, nàng làm sai nên báo ứng báo danh trên đầu nhi tử của nàng.”