Mục lục
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Sam Sam - DĐ LQĐ

Mộ Nhiên ngây người.

Hắn có thể nói câu mình vô tội không?

Nhưng Vân Lạc Phong không để cho Mộ Nhiên mở miệng tiếp tục nói chuyện, nàng nhún vai, nói thêm: “Ngươi làm như vậy có chút không nhân đạo lắm, Mộ Nhiên chỉ là muốn giết ngươi mà thôi, còn chưa thật sự giết ngươi mà, ta cảm thấy các ngươi vẫn nên giảng hòa thì tốt hơn.”

Vân Lạc Phong nói vô cùng chân thành, dù cho bất kỳ kẻ nào cũng không thể nhìn ra vẻ dối trá trên gương mặt ấy.

“Giảng hòa? Nằm mơ đi! Sao ta có thể để hắn có cơ hội tiếp tục giết ta!” Tả Văn nghiến răng nghiến lợi, “Mộ Nhiên, ngươi động sát khí với ta, mặc dù là trưởng lão trong học viện ngăn cản, hôm nay, ta cũng phải giết ngươi!”

Vân Lạc Phong cười.

Tiếng cười của nàng vô cùng rõ ràng trong Hình Sự Đường yên tĩnh.

“Vừa rồi ta chỉ đùa một chút thôi, nhưng mà……” Nàng ngừng lại, ánh mắt khẽ chuyển động, “Ngươi cũng biết nếu có người động sát khí với mình thì nhất định phải tiên hạ thủ vi cường, không cho hắn giữ lại cơ hội động thủ, vì sao tới phiên người khác thì thay đổi chứ?”

Sắc mặt Tả Văn đột nhiên biến đổi, lúc này hắn mới phản ứng được, nha đầu Vân Lạc Phong này tạo bẫy cho hắn chui vào!

“Vân Lạc Phong!”

Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, lại nhanh chóng phóng về phía Vân Lạc Phong lần nữa, sát ý trên người xuất hiện, dường như muốn một chưởng đánh chết thiếu nữ ngay tại đây.

Không biết Vương Dịch Chi đi ra từ nơi nào, con ngươi âm độc nhìn Vân Lạc Phong đang chuẩn bị chịu công kích của Tả Văn, khóe mắt hiện lên ánh sáng tà ác lạnh lùng.

“Vân Lạc Phong, ngươi giết cháu trai ta, ta không báo thù này thề không làm người!”

Mắt lạnh của Vân Lạc Phong nhìn về phía Tả Văn đang gần kề, sắc mặt không dao động, khuôn mặt tuyệt mỹ vẫn xuất hiện nụ cười tà khí như trước.

“Dừng tay!”

Đùng!

Trong khoảnh khắc, một tiếng rống giận ngập trời đột nhiên truyền đến, giống như dùi trống hung hăng nện ở trên ngực Tả Văn.

Trong khoảnh khắc, thân mình hắn đột nhiên bị quăng ngã bay ra ngoài, máu tươi không ngừng tràn ra từ trong miệng, hắn nâng con ngươi hoảng sợ lên, ngạc nhiên nhìn các lão giả từ ngoài cửa bước tới, khuôn mặt từ lúc ban đầu trắng bệch biến thành ngạc nhiên, trong mắt mang theo kinh ngạc thật sâu.

“Hư Không trưởng lão, Lăng Hải trưởng lão…… Các ngài…… Sao các ngài lại tới đây?”

Nhìn đến đám người lửa giận hừng hực tiến đến, Tả Văn còn không biết đã xảy ra chuyện gì, trong đầu nổ vang, càng không rõ mình đắc tội này mấy trưởng lão này ở chỗ nào……

Lăng Hải lắc mình tiến lên, một chân đá bay Tả Văn mới vừa bò dậy ra ngoài, sắc mặt của hắn rất khó coi, lửa giận ngập trời.

“Tả Văn, thật to gan, là ai cho phép ngươi dùng tư hình ở Chấp Sự Đường? Đặc biệt là, còn xuống tay với một nữ tử yếu đuối?”

Tả Văn ngu người, mình cũng chỉ trừng phạt một đệ tử mà thôi, tại sao lại khiến mấy lão giả này phải chạy tới?

Chẳng lẽ là Hồ Li đi thỉnh đến?

Hơn nữa……

Nữ tử yếu đuối trong câu nói của Lăng Hải trưởng lão là Vân Lạc Phong sao?

Nếu nữ nhân này là nữ tử nhu nhược yếu ớt thì trên đời này sẽ không lại nữ nhân ác độc nào đâu!

Nghĩ đến đây, Tả Văn hít vào một hơi sâu, hắn ngăn chặn nội tâm đang hoảng loạn, giải thích: “Các vị trưởng lão, các ngài nghe ta giải thích, lời nói của Hồ Li chỉ là từ một phía mà thôi, ngàn vạn đừng tin tưởng hắn! Nữ nhân này dám cả gan hành hung trước mặt mọi người, tội ác tày trời, đáng phải chết, cho nên ta cũng chỉ dựa theo quy định học viện để trừng phạt ả, các vị trưởng lão nhất định hiểu rõ lý lẽ, ai đúng ai sai! Sẽ không bị tiểu nhân âm hiểm nào đó che mắt.”

Tiểu nhân âm hiểm trong miệng hắn cũng chính là Vân Lạc Phong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK