“Người yên tâm, nhất định cô cô còn sống, chỉ là cô cô tránh ở nơi nào đó không để chúng ta tìm được thôi, hơn nữa, với tuổi tác của cô cô, nhất định đã sinh được nhi tử, đến lúc đó, Linh nhi cũng có huynh đệ tỷ muội rồi.”
Quân lão gia tử cười ha ha hai tiếng: “Huynh đệ thì miễn đi, ta thích cháu gái hơn, ta hy vọng Quân nhi sinh cho ta một ngoại tôn nữ.”
So với nam hài, quân lão gia tử lại thích bé gái hơn.
Nếu là một tiểu tử, thế thì cũng sẽ luôn chọc giận ông giống như đồ đệ, không phải khiến ông tức chết sao?
Con gái vẫn tốt hơn, đứa nhỏ Linh nhi này hiểu chuyện hơn phụ thân của nó, lại ngoan ngoãn nghe lời, lầm người ta yêu thích không bỏ được.
“Gia gia, người trọng nữ khinh nam.” Linh nhi nghịch ngợm le lưỡi, cười hì hì nói.
“Hừ, ta còn muốn sống lâu thêm mấy năm nữa, nếu xuất hiện thêm một đứa cháu ngoại giống cha ngươi thì ta làm sao bây giờ?” Lão gia tử tưởng tượng đến đồ đệ quật cường kia của nhà mình, tức giận đến mức cả người run rẩy, sớm biết như vậy thì ngày đó ông đã thu nhận nữ đệ tử rồi.
Lão giả áo bài đen nhìn thiếu nữ đứng ở trước mặt Quân lão gia tử, khuôn mặt già nua cong lên một nụ cười.
Những năm gần đây, ít nhiều gì nha đầu Linh nhi này đi theo lão gia tử vào Nam ra Bắc, bằng không, ông ấy đã buồn bực không vui thương tâm đến chết vì không gặp được nữ nhi.
“Gia gia,” Ánh mắt Linh nhi chuyển động vài cái, gương mặt lộ ra nụ cười rạng rỡ, “Phụ thân phái nhiều người đi tìm như vậy, có phải có chuyện gì hay không?”
“Hắn có thể có chuyện gì? Còn không phải là muốn giao Quân gia lại cho ta à? Nếu Quân gia còn phải để lão già này quản lý, vậy lúc trước ta thu đệ tử vì cái gì?” Lão gia tử hừ lạnh một tiếng, “Dù sao, hắn cũng đang nằm mơ đó!”
Lão giả áo bào đen ho khan hai tiếng, sắc mặt hơi ngại ngùng: “Kỳ thật, ngươi có thể bồi dưỡng Linh nhi thành người nối nghiệp đời sau, thiên phú của nha đầu này cũng không tệ lắm, có lẽ sau này thành tựu còn cao hơn cha nó.”
“Không thể được, ta còn muốn nha đầu này đi cùng ta thêm mấy năm nữa, chẳng lẽ ngươi muốn đồ nhi kia của ta đi cùng? Hai đại lão gia mỗi ngày trừng mắt với nhau thì còn vui gì nữa?” Quân lão gia tử từ chối đề nghị của bạn tốt.
Ông nhưng muốn mỗi ngày đều phải nhìn vẻ mặt của đồ nhi nhà mình.
“Mục gia gia, chờ Linh nhi cùng gia gia tìm được cô cô, Linh nhi mới trở về nối nghiệp.” Linh nhi ở bên cạnh hiểu chuyện nói.
Lão giả áo bào đen hâm mộ nhìn Quân lão gia tử: “Lão gia tử, thật hâm mộ ngươi có một cháu gái hiểu chuyện như vậy, xem ra ta cũng nên thu nhận một đệ tử, để tránh mỗi ngày đều phải ghen ghét với ngươi.”
Tuy rằng Linh nhi cũng không phải huyết mạch của Quân lão gia tử, nhưng trong lòng lão gia tử đã sớm xem nàng như cháu gái ruột, nếu không, cũng sẽ không yêu thương nàng như thế, thậm chí muốn bồi dưỡng nàng thành người nối nghiệp.
“Tới tới tới, chúng ta tiếp tục chơi cờ,” Quân lão gia tử cười ha ha hai tiếng, “Đúng rồi, dạo gần đây lượng người tới Thiên Duyệt thành không ít, xảy ra chuyện gì à?”
Mục lão gia tử khẽ nhíu mày: “Ta nghe nói, hình như một người tên là Quỷ Đế lấy được Bồ Đề chi tâm, một khi thứ đó vào thì trong ba ngày sẽ bất tử, cho nên rất nhiều người đuổi giết Quỷ Đế để đoạt Bồ Đề chi tâm!”
“Bồ Đề chi tâm?” Quân lão gia tử giật mình, “Ta cũng nghe nói về Bồ Đề chi tâm rồi, chẳng lẽ Quỷ Đế đó ở Duyệt thành sao?”
“Không phải đâu,” Mục Động lắc đầu, “Quỷ Đế ở Khô Long trấn, nếu muốn đi tới Khô Long trấn cần phải thông qua Thiên Duyệt thành, chẳng qua thực lực của Quỷ Đế rất cường đại, vì không để những người tới đó chết oan uổng nên vô số cường giả đã mở một cuộc thí luyện ở Thiên Duyệt thành, chỉ có người thông qua thí luyện mới có tư cách đi Khô Long trấn, trừ những người đó, ai cũng không được phép thông qua Thiên Duyệt thành.”
=== ====== ====