Dù sao, đến lúc đó nếu chủ tử tức giận, có chủ mẫu ở bên, nhất định mình có thể thoát chết.
Nếu lúc này không đưa bản đồ cho chủ mẫu, nói không chừng, đúng là hắn sẽ nhận hết đau khổ mà chết……
Nghĩ đến đây, tim Tần Nguyên dần dần khôi phục bình tĩnh, hắn không còn bất luận chần chừ gì nào, chạy nhanh đi tìm bản đồ cho Vân Lạc Phong.
Chỉ vì Tần Nguyên hiểu rất rõ, ở chỗ này thì chủ tử không là gì, lời chủ mẫu nói mới là thánh chỉ! Ngay cả chủ tử đều nhất thiết chấp hành!
Cho nên, hắn chỉ cần lấy lòng chủ mẫu, còn sợ về sau chủ tử sẽ trừng phạt hắn sao?
Tần Nguyên càng nghĩ càng đắc ý, hiệu suất làm việc cũng nhanh hơn, không bao lâu đã tìm bản đồ tới đưa cho Vân Lạc Phong.
“Chủ mẫu, đây là bản đồ tới Linh Vực, ta đã đồng ý phải bảo vệ chủ mẫu, cho nên lần này ta sẽ đi cùng chủ mẫu.”
Tần Nguyên nịnh nọt giống như chú chó trung thành, nếu sau lưng hắn có một cái đuôi, nhất định sẽ lắc lắc rất vui sướng.
“Không cần,” Vân Lạc Phong cất bản đồ, “Ngươi ở lại bảo vệ Vân gia, một mình ta đi tới Linh Vực là đủ rồi.”
“Chỉ là……” Tần Nguyên nhíu chặt mày, “Cường giả Linh Vực đông đảo, ta sợ chủ mẫu không có cách ứng phó.”
Vân Lạc Phong lạnh lùng nhìn Tần Nguyên: “Ngươi muốn cãi mệnh lệnh của ta? Được! Chờ Vân Tiêu trở về, ta nói ngươi làm việc bất lực, để hắn trừng phạt ngươi.”
Tần Nguyên tức khắc biến thành gương mặt đau khổ, uất uất ức ức nói: “Chủ mẫu, nếu để người đi Linh Vực một mình, nhất định thuộc hạ sẽ không yên tâm, nếu người bị sao đó, chủ tử sẽ không bỏ qua cho ta.”
“Yên tâm, có ta ở đây, hắn sẽ không trừng phạt ngươi, nhưng nếu ngươi không nghe theo mệnh lệnh của ta, hiện tại ta có thể khiến ngươi sống không bằng chết.”
Giọng nói của thiếu nữ bình tĩnh như nước, lại khiến trái tim Tần Nguyên lo lắng.
“Chủ mẫu, cho dù hiện tại người muốn trừng phạt thuộc hạ, thuộc hạ vẫn phải đi theo ngươi.”
Tần Nguyên cười khổ một tiếng: “Dù sao thuộc hạ đã đồng ý với chủ tử, cần phải bảo đảm an toàn cho chủ mẫu.”
Xẹt!
Bỗng nhiên, một cây ngân châm bay tới từ phía trước, đâm vào trong cơ thể Tần Nguyên, trong phút chốc, cơ thể hắn như bị mất cảm giác, không thể nào nhúc nhích, chỉ có thể nôn nóng nhìn phía Vân Lạc Phong.
“Chủ mẫu, ngươi không thể đi Linh Vực một mình!”
Vân Lạc Phong nhìn Tần Nguyên: “Một canh giờ sau, ngân châm trên người của ngươi sẽ tự rơi ra, lúc đó ngươi có thể tự do hoạt động, trong lúc này, chỉ có thể khiến ngươi chịu uất ức!”
“Chủ mẫu!” Sắc mặt Tần Nguyên càng thêm nôn nóng.
Sớm biết như thế, hắn không nên nói cho chủ mẫu chuyện này.
“Tần Nguyên, lúc này ta đến Linh Vực, không biết đến bao lâu mới có thể trở về, ta không yên tâm Vân gia, chỉ có ngươi ở chỗ này ta mới có thể an tâm, huống chi, Tư Quỳnh còn cần ngươi canh chừng, không có ngươi nói, khó đảm bảo hắn sẽ không khơi dậy sóng gió.”
Tần Nguyên muốn dùng linh lực bức ngân châm trong cơ thể ra, đáng tiếc, linh lực của hắn giống như bị giam cầm, không cách nào lay động.
Đúng là hắn đã sơ suất, bởi vì hắn không nghĩ đến Vân Lạc Phong sẽ đột nhiên ra tay!
“Nhờ ngươi.”
Vân Lạc Phong nghiêm túc nhìn phía Tần Nguyên mồ hôi đầy người: “Vân gia, còn có gia gia, nhị thúc của ta phiền ngươi chăm sóc! Chờ ta cùng Vân Tiêu trở về, ta sẽ cầu tình cho ngươi.”
Tần Nguyên chấn động, hắn biết hiện tại mình nói cái gì thì Vân Lạc Phong cũng không thể buông tha.
Trên mặt hắn hiện lên một nụ cười chua sót.
“Chủ mẫu, ngươi đã quyết định như vậy, thuộc hạ còn có thể nói cái gì? Nếu người thật sự muốn đi tìm chủ tử, vậy người cứ đi đi, ta sẽ bảo vệ Vân gia thay người thật tốt!”