Mục lục
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Sahara

Hoàng Oanh Oanh từ từ buông lỏng tay ra, cuối cùng cũng không thể dằn nén được nữa mà lệ rơi đầy mặt. Nàng vội vàng bưng kín miệng, nước mắt men theo khe hở ngón tay mà rớt xuống.

"Người còn sống.... Người thật sự còn sống!"

Không có một ai biết, năm đó, khi nhận được tin Vân Lạc Phong chết, trong lòng nàng đã đau khổ như thế nào.

Nếu không có Vân Lạc Phong, nàng vĩnh viễn cũng không thể có được thành tựu như ngày hôm nay...

Người nọ còn chưa thoát khỏi sự kinh ngạc, thì bỗng phát hiện vị cô nương vừa túm cổ áo mình đã biến mất lúc nào không hay. Sau khi hắn ngó quanh quất một hồi, mới nhìn thấy được người ta đã đi đến cổng thành, chớp mắt thì bóng dáng đã hoàn toàn khuất dạng.

Tin tức Vân Lạc Phong còn sống truyền bá rộng rãi, có người vui thì tất nhiên cũng có người buồn...

Bắc châu.

Bên trong phủ châu chủ, dưới trướng hồng la*, Lăng Trần đang đè lên thân thể mảnh mai một nữ tử. Nếu là trước kia, đối diện với tiểu cô nương yêu kiều xinh đẹp thế này, trong lòng Lăng Trần nhất định sẽ dâng lên sự thương tiếc...

(*trướng hồng la: trướng = bức màn, rèm; hồng la = lụa đỏ; trướng hồng la là bức màn hoặc rèm bằng lụa đỏ.

*Lăng Trần: vị hôn phu của Hồng Loan, sau khi bị Hồng Loan từ hôn, dưới sự xúi giục của Tiểu Mạch, Hỏa Hỏa và Tiểu Thụ đã đi vào phòng người ta lột đồ quất roi người ta cả đêm.)

Tuy nhiên.....

Từ lúc bị Tiểu Thụ dùng dây đằng đánh ở Đông Châu, hắn đã mất đi bản năng của nam nhi. Sau một hồi mà vẫn không thể làm được gì, hắn đành phất tay đẩy tiểu cô nương kia xuống khỏi giường: "Cút! Đều cút hết cho ta!"

Tiểu cô nương kia sợ hãi lật đật bò dậy, ngay cả y phục cũng không kịp mặc đã vội vàng lui ra.

Lăng Trần siết chặt nắm đấm, khuôn mặt ôn hòa trong quá khứ vào thời khắc này chỉ còn lại phẫn nộ cùng căm hận.

"Bằng vào thế lực của phụ thân mà đến tận bây giờ vẫn chưa thể tra ra đêm đó là kẻ nào hạ độc thủ với ta! Còn cả Vân Lạc Phong kia nữa, nếu không phải tại ả gây rối, thì Hồng Loan sớm đã là thê tử của ta rồi!"

Cũng may, hắn nhận được tin nữ nhân kia đã chết ở Vu Yêu Tộc, làm mối hận trong lòng hắn cũng nguôi ngoai đi đôi chút.

"Thiếu gia, thiếu gia!"

Đột nhiên, một tên gia đinh từ bên ngoài vội vàng chạy vào, chân hắn lảo đảo không ngừng, suýt chút nữa thì đã té lăng quay ra đất.

"Thiếu gia, xảy ra chuyện lớn rồi! Nghe nói Huyền Thanh Môn ở Linh Châu bị diệt! Mà người diệt Huyền Thanh Môn chính là Vân Lạc Phong."

"Cái gì?"

Rầm!

Lăng Trần đá bay cái bàn gần đó, hai hàm răng hắn nghiến chặt đến nỗi kêu lên ken két, hận ý ngập trời.

"Tiện nhân chết tiệt Vân Lạc Phong kia vẫn chưa chết? Không thể nào! Chuyện này tuyệt đối không thể nào! Ta không tin! Ta tuyệt đối không tin!"

Lăng Trần gần như hoàn toàn phát điên, hắn ôm đầu không ngừng gầm lên, mặt mày dữ tợn, hai mắt đỏ ngầu.

Tên gia đinh bị dọa cho phát ngốc, chắc là do hắn không lường trước được, tin tức Vân Lạc Phong chưa chết lại khiến thiếu gia nhà hắn bị đả kích đến như vậy.

Không được, hắn cần đi bẩm báo với châu chủ ngay, nếu không, thiếu gia sẽ rơi vào ma chướng mất.

Gia đinh không dám trì hoãn, vội chạy đi bẩm báo với Bắc châu chủ.

So với sự vui mừng của những người khác, thì Bắc châu phủ lại trở nên vô cùng hỗn loạn. 

…………

Linh Châu, Quân gia.

Trong một hoang cốc cách đó không xa, một đám người mặc những y phục khác nhau đang tụ tập cùng một chỗ, dường như đang cùng bán tính cái gì đó.

(*cốc: một nơi giống như thung lũng như nhỏ hơn, hoặc là một hang động nhưng phần nốc phía trên thì trống rỗng, có thể thấy được bầu trời. Địa hình này thường có ở vùng núi hoặc trong thung lũng lớn.)

Người cầm đầu là một nam nhân xấu xí miệng chuột tai khỉ, hai mắt hắn ta lộ vẻ âm hiểm, đang nhỏ giọng nói: "Chúng ta sắp đến Quân gia rồi! Lần này, nhất định phải khiến cho Quân gia vĩnh viễn không thể trở mình!"

"Lão đại, tuy rằng Quân lão gia tử không ở Quân gia tọa trấn, nhưng dù sao thì lão ta cũng là cường giả thành danh đã lâu, nếu chúng ta tùy tiện tiến đến, liệu có chuốc họa vào người không?"

Vừa nghe thấy lời này của tên thuộc hạ, nam nhân miệng chuột tai khỉ rõ ràng có hơi nhíu mày, sau đó nói bằng giọng mất kiên nhẫn: "Chẳng lẽ ngươi không biết, Tần môn, Vô Tình Cốc của Nam Châu, cùng với Tử Hà Tông, Thanh Lôi Tộc của Bắc Châu đều đã liên hợp với nhau đi đối phó Quân gia? Hơn nữa, ta còn nghe nói, khoảng thời gian trước, đứa cháu gái trong lời đồn của Quân gia chủ đã bị Thanh Lôi Tộc bắt đi rồi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK