Mục lục
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Sahara

Lát sau, thân ảnh kia càng lúc càng trở nên rõ ràng, hình dáng cao ráo đứng đối diện với Vân Lạc Phong.

Đây là một nam nhân có diện mạo khá tuấn tú, mái tóc sau đầu được cột bằng một sợi dây đai màu xanh lam, thoạt nhìn thật ôn tồn lễ độ, phong độ hơn người.

"Ta không biết đã qua bao nhiêu năm, cũng không biết kẻ tới đây là người nào, thế nhưng, ta lại không ngại nói cho các ngươi biết mục đích của ta tới đây!" nam nhân kia nhoẻn miệng cười, diện mạo tuấn tú bỗng hiện lên nét tang thương.

"Ngươi nhất định sẽ cảm thấy rất kì quái, tại sao ta lại đem di ngôn của mình ẩn giấu sâu đến như vậy, đó là bởi vì, người có thể tìm được đến nơi này, chắc chắn sẽ không chỉ có mỗi mình người của Tà Quân phủ ta, tuy nhiên, có thể nhớ đến ta mà đến thu hồi hài cốt, thì lại chỉ có đệ tử của Tà Quân phủ! Vì vậy, nếu ngươi có thể sống sót mà trở ra ngoài, ta sẽ giao vị trí quyền lực đứng đầu Tà Quân phủ cho ngươi!"

Tà Quân phủ?

Vân Lạc Phong nhàn nhạt nhướng mày, tại sao trước giờ cô lại chưa từng nghe nói qua thế lực này?

"Tà Quân phủ tồn tại từ thời viễn cổ, mục đích tồn tại chỉ có một, chính là phải tìm cho được Cửu Dực Thiên Long để báo thù cho tổ tiên đã chết của chúng ta! Đáng tiếc, ta ngay cả cửa ải đầu tiên cũng không vượt qua được, còn nói gì đến báo thù?"

"Tuy nhiên, mục đích lần này mà Tà Quân phủ chúng ta phái người tới đây không phải chỉ vì mỗi mình Cửu Dực Thiên Long, mà còn vì đồ vật do nó bảo hộ. Nghe nói, muốn lấy được đồ vật kia, thì phải đi qua được cánh cửa do Cửu Dực Thiên Long canh giữ, ta vì Tà Quân phủ cho nên mới đi tới nơi này, ai ngờ, tất cả thuộc hạ đều bị Cửu Dực Thiên Long tấn công mà chết!"

Trước đó Vân Lạc Phong đã thấy kì quái, tại sao trong hang động này ngoại trừ Cửu Dực Thiên Long thì không còn linh thú nào khác tồn tại, thì ra tất cả những con linh thú kia đều đã chết, nhờ vậy mà cô mới có thể một đường thông suốt đến tận đây.

Mà trước đó cô cũng nghĩ số cường giả này chết là bởi vì do màng sương đen kia gây ra, bây giờ xem ra nguyên nhân thật sự không phải là như cô nghĩ.

Màng sương đen này hình thành, hẳn là từ sau khi miếng đất của Ngô gia phát sinh ra biến cố, còn những người này đều đã qua đời từ rất lâu rồi, cho nên, cái chết của bọn họ tất nhiên là không phải do màng sương đen kia tạo thành.

"Cũng may là Cửu Dực Thiên Long luôn luôn ngủ say, chỉ cần không thử tiến vào cánh cửa kia, thì nó sẽ không thức dậy, cũng nhờ vậy mới kéo dài được cho ta thêm một ít thời gian mà lưu lại bức di thư này! Ta không biết hiện tại Tà Quân phủ có còn tồn tại hay không? Nếu như nó vẫn còn, hy vọng ngươi có thể một lần nữa chấn hưng lại Tà Quân phủ."

Lời nói đến đây, thân ảnh của nam nhân kia dần dần trở nên mơ hồ, rồi từ từ biến mất trước mặt Vân Lạc Phong.

Giống như bị một cơn gió nhẹ thổi qua, tức khắc liền tiêu tán.

Chờ khi nam nhân kia biến mất, một miếng ngọc bội bỗng rơi xuống đất, trên miếng ngọc bội có khắc ba chữ Tà Quân phủ rất to, làm lóa mắt người nhìn.

"Chủ nhân, ngọc bội này là thứ tốt đó!" Tiểu Mạch có chút kích động mà nói: "Người chỉ cần đeo miếng ngọc bội này bên người, thì có thể hóa giải được những nơi có ảo cảnh!"

Ý chính là, sau này nếu có người nào dùng ảo cảnh để giăng bẫy Vân Lạc Phong, chỉ cần có miếng ngọc bội này, thì có hết hóa giải hết tất cả mọi ảo cảnh của kẻ địch.

Vân Lạc Phong ngẩn ra, rồi lại đưa tay sờ sờ lấy miếng ngọc bội đang đeo bên hông của mình, nghĩ nghĩ một chút, vẫn là cất miếng ngọc bội Tà Quân phủ kia lại.

"Miếng ngọc bội này ta tạm thời chưa muốn đeo bên mình!"

Cô không nỡ tháo xuống miếng ngọc bội mà Quân Phượng Linh đã tặng cho cô vào lần đầu tiên gặp mặt.

So sánh giữa hai bên mà nói, cô lại càng thích miếng ngọc bội của Quân Phượng Linh tặng cho mình hơn.

"Tiểu Mạch, ngươi không cảm thấy dưới lòng đất này có cái gì đó bất thường hay sao?" Vân Lạc Phong quay đầu lại, nhìn Tiểu Mạch, hỏi.

Tiểu Mạch trầm ngâm nửa ngày: "Dưới lòng đất này có một trận pháp rất lớn gọi là Tụ Linh Trận, nó đem tất cả linh khí trên mặt đất hút xuống hết dưới này. Điều duy nhất khiến ta không hiểu chính là, hang động này tồn tại hơn ngàn vạn năm, nhưng mảnh đất của Ngô gia lại mới xuất hiện vấn đề có mấy năm gần đây thôi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK