"Thần Tôn!"
Dưới công kích của lôi điện, Vân Dực đã đột phá cảnh giới Thần Tôn.
Đây quả là niềm vui ngoài ý muốn.
Sau khi Vân Dực đột phá thì không có dừng lại nữa, tiếp tục đi về phía trước. Sau đó, dù hút hết lôi điện nhưng Vân Dực không có đột phá tiếp, vẫn dừng lại ở cảnh giới Thần Tôn.
Tuy nhiên, Vân Lạc Phong có lòng tin, chờ khi nàng đột phá cảnh giới Thần Tôn, mượn lôi kiếp Thần Tôn sẽ có thể làm Vân Dực đột phá cảnh giới Thần Quân!
Vượt qua lôi điện xong, đập vào mắt hai người chính là một mảnh thế ngoại đào nguyên.
Vô số cánh hoa đào đang nô đùa trong gió, vẽ nên một bức tranh tuyệt mỹ.
Giữa rừng đào có một gian nhà nhỏ bằng gỗ, trông thật nên thơ.
"Nơi này là...." Nhìn cảnh vật trước mắt, Vân Lạc Phong thấy nao nao, hóa ra tạo nhiều sấm sét như vậy là để bảo vệ căn nhà gỗ kia à?
"Chúng ta vào xem thử."
Vân Tiêu trầm mặc một lúc rồi nói.
Vân Lạc Phong gật đầu. Sau đó hai người cùng bước vào nhà gỗ.
Bày trí bên trong nhà gỗ rất đơn sơ, nếu không muốn nói là thật bình thường. Không có chút đặc sắc nào. Trên bàn có giấy bút, màu sắc đã ố vàng, chứng tỏ đã có từ rất nhiều năm về trước.
Vân Lạc Phong tùy tiện cầm một quyển sách, lật xem mấy trang, chợt, nàng phát hiện ra, đây là quyển sách ghi chép lại sự khởi nguồn của toàn bộ thế giới này.
Thế giới này không chỉ có Phong Vân Đại Lục, Thất Châu Đại Lục, mà tất cả các đại lục có tồn tại đều thuộc về thế giới này.
Có điều, Vân Lạc Phong cũng chỉ lật hai_ba trang rồi bỏ xuống, xong nàng lại lấy một quyển sách khác. Quyển sách này là một quyển nhật ký do người có tên Thương Kỷ viết.
Vốn dĩ Vân Lạc Phong chỉ tùy tiện xem qua, nhưng khi lật thêm một trang, nàng lại đột ngột ngây ngẩn cả người.
"Cả cuộc đời ta đều dốc lòng nghiên cứu y thuật, sau đó ta phát hiện một quyển sách có tựa là Y Học Thần Điển, bên trong quyển sách này có một không gian. Đáng tiếc, yêu cầu của bảo điển đối với chủ nhân sở hữu nó quá cao, phải là người Linh Hư Thể mới chịu được trọng tải của không gian..."
"Lão phu đêm xem tinh tượng, phát hiện trên đời thật sự có người có Linh Hư Thể, nhưng người đó không ở đại lục này. Lão phu xuất phát từ tấm lòng từ ái, đã đưa Y Học Thần Điển đến một không gian khác, nơi đó hình như được gọi là Hoa hạ!"
Bàn tay nắm quyển nhật ký của Vân Lạc Phong run lên, thì ra Y Học Thần Điển xuất hiện ở Hoa Hạ không phải là ngẫu nhiên, mà là do Thương Kỷ đưa tới.
"Đáng tiếc, người Linh Hư Thể dù có thiên phú cường đại cách mấy, thì con đường tình duyên cũng tràn đầy bi kịch. Nguyên nhân là vì thể chất của mình. Chỉ khi nào kết hợp với người Linh Thực Thể mới được trọn vẹn. Nếu như yêu nam nhân khác, chẳng những hại tu vi bản thân bị phá hủy, mà còn.... Một đời không thể chết già!"
Đọc đến đây, Vân Lạc Phong quay sang nhìn Vân Tiêu, rồi khẽ mỉm cười.
Nàng thật may mắn, có thể gặp được Vân Tiêu.
Nếu không sẽ giống như lời Thương Kỷ nói, nàng không cách nào kết hợp với người đàn ông khác.
Nghĩ đến đó, Vân Lạc Phong thu hồi ánh mắt, tiếp tục đọc.
"Thế nhưng, dù Linh Hư Thể và Linh Thực Thể may mắn gặp nhau, nếu không có nhân tố đặc biệt thúc đẩy, cả hai cũng rất khó mang thai sinh con."
Bàn tay cầm nhật ký của Vân Lạc Phong chợt khựng lại.
Nàng và Vân Tiêu quen nhau hơn mười năm, ân ái được mấy năm, nhưng lại chưa từng hoài thai.
Nàng cũng từng kiểm tra thân thể của mình và Vân Tiêu, phát hiện cả hai không có vấn đề gì cả, cho nên nàng cứ để thuận theo tự nhiên.
Nhưng thật không ngờ, bên trong còn có nguyên nhân thế này.
"Cũng may, lão phu là người mến tài, tất nhiên không đành lòng nhìn nòi giống tốt như vậy bị lãng phí. Vì thế, lão phu đã dùng y học cả đời mình, phát minh ra một chiếc dược sàng, chỉ cần hai người Linh Hư Thể và Linh Thực Thể kết hợp trên chiếc giường này, rất nhanh sẽ có thể mang thai...."
(*dược sàng: giường thuốc.)