Mục lục
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: QR2 – diendanlequydon

Cái gì gọi là vui quá hóa buồn?

Rất nhanh Tứ trưởng lão sẽ cảm nhận được cảm giác này.

Ngay lúc nắm đấm của hắn đến gần trước mắt, bàn tay của Vân Lạc Phong đỡ được đòn tấn công của hắn dễ như trở bàn tay, rồi sau đó…

Ầm!

Một cổ lực lượng chợt nhảy vào trong trí óc của hắn, mạnh mẽ đánh thẳng vào linh hồn.

Công kích này làm đầu óc của hắn trở nên trống rỗng, chờ đến khi hắn phục hồi lại tinh thần, ngực của hắn bỗng cảm thấy vô cùng đau đớn, ngay sau đó, thân thể già nua đột nhiên bay ngược ra ngoài, ngã trên mặt đất lạnh băng.

Khụ khụ!

Tứ trưởng lão ho ra mấy ngụm máu tươi, ánh mắt nhìn phía Vân Lạc Phong đã không sự coi khinh như lúc trước, ngược lại lộ ra sự ngưng trọng.

“Tiểu nha đầu, ta thật đúng là đã xem thường ngươi, ngươi chẳng những có thể may mắn tránh được công kích của ta! Hơn nữa người còn có bí kỹ, nếu ta đoán không sai, chắc chắn ngươi đã học được công pháp công kích linh hồn! Đáng tiếc, bất luận ngươi có bao nhiêu át chủ bài, giữa Tiên Linh Giả và Địa Linh giả có một sự khác biệt rất lớn.”

Tứ trưởng lão từ trên mặt đất bò dậy, cười lạnh, chân hắn dần rời khỏi mặt đất bay vào giữa không trung.

“Sự khác biệt đó chính là sau tới Thiên Linh Giả, có thể lăng không phi hành (bay lên bầu trời), cho nên, khoảng cách giữa người và ta chênh lệch quá lớn! Chỉ cần ta bay lên bầu trời sẽ có thể công kích ngươi, mà ngươi lại không có cách nào công kích ta.”

Trên mặt hắn nở nụ cười đắc ý, ánh mắt âm trầm nhìn xuống mọi người phía dưới.

Bởi vì ánh mắt của hắn đều tập trung trên người Vân Lạc Phong, vì vậy không nhìn thấy ánh mắt cổ quái của mọi người chung quanh…

“Thiên Linh Giả?” Vân Lạc Phong nhếch khóe môi, nàng cười tà mị nhưng  nghiêm nghị, lúc này sự liều lĩnh của nàng lộ ra toàn bộ: “Ngươi cho rằng chỉ có một mình ngươi?”

Cái gì?

Tứ trưởng lão sửng sốt một chút, rõ ràng vẫn không rõ lời này của Vân Lạc Phong là có ý gì.

Nhưng mà, không đợi hắn suy nghĩ cẩn thận lại đã bị tình huống bất thình lình xảy ra dọa cho choáng váng.

Chỉ thấy thiếu nữ lúc đầu còn đứng ở trong đình viện đột nhiên bay thẳng lên không trung, chỉ trong chốc lát đã đến trước mặt hắn.

Tứ trưởng lão còn chưa kịp phục hồi lại tinh thần, chân của Vân Lạc Phong đang quét qua mang theo cuồng phong sắc bén, bốp một tiếng, đạp thân thể lão nhân từ trong hư không xuống đất!

Giờ này khắc này, đầu óc Tứ trưởng lão phát ngốc, cho đến lúc thân mình ngã xuống mặt đất, hắn vẫn chưa thoát khỏi sự khinh sợ.

Nàng là Thiên Linh Giả?

Đây là chuyện từ lúc nào? Hắn còn nhớ rõ mấy tháng trước, thiếu nữ này bất quá mới chỉ là Địa Linh Giả sơ cấp mà thôi.

Bây giờ mới qua mấy tháng ngắn ngủn, nàng đã đột phá đến Thiên Linh Giả?

Ầm!

Thân thể Tứ trưởng lão nện thật mạnh xuống mặt đất, tạo thành một cái hố sâu, hắn nằm ở trong hố, ánh mắt dại ra, ngơ ngác nhìn bầu trời xanh thẳm phía trên…

Giờ phút này, hắn nghĩ tới những lời mình nói trước khi chiến đấu, lại phát hiện nó buồn cười như vậy.

Thì ra nàng không nhận khiêu chiến, thật sự là khinh thường chứ không phải vì sợ hãi!

“Phụ thân!”

Ninh Viễn cả kinh thất sắc, vẻ mặt tràn đầy nôn nóng, trên trán che kín mồ hôi lạnh.

“Viễn nhi…”

Giọng nói của Ninh Viễn làm tứ Trưởng lão bỗng nhiên hoàn hồn, gắt gao cắn chặt răng.

Không!

Ninh Hân còn chưa gả cho Viễn nhi, hắn không thể từ bỏ như vậy!

Nếu hôm nay, hắn chắc chắn không có cách nào tránh được kiếp nạn này, cũng phải lôi kéo Ninh Hân xuống địa ngục làm bạn! Chỉ có như thế, Ninh Hân mới có thể trở thành thê tử của Viễn nhi!

Nghĩ đến đây, Tứ trưởng lão kéo thân thể trọng thương, nhảy lên từ trong hố sâu, nhanh chóng phóng về phía Ninh Hân…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK