Mục lục
Truyện Trở Về Bên Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 118

Mãi đến khi uống được khoảng bảy tám ly, Diệp Vĩnh Khang mới nhẹ nhàng giữ ly của cô ấy lại.

“Lần trước cảm ơn cô vì sợi dây chuyền Thần Vũ mà cô đã tặng trong lễ cưới của tôi. Cô là một người phụ nữ rất thông minh, nhưng đôi khi thông minh quá sẽ chỉ tự hại mình, sau này cô tự lo cho mình đi”.

Diệp Vĩnh Khang nhìn đối phương cười cười, sau đó đứng dậy đi về phía cửa phòng mà không thèm nhìn lại.

Sau vài phút, hai chân của Trần Tiểu Túy như bị liệt, không biết là do sợ hãi hay bị mẫn cảm với rượu, cả người đột nhiên ngã sang một bên.

“Ấy, cô Trần, cô Trần, tự tin quá mức đây mà!”

Đường Văn Nguyên và Lưu Đại Hải ở bên cạnh nhanh chóng đỡ cô ấy dậy, thở dài rồi gọi 120.

Sau khi Diệp Vĩnh Khang rời khỏi nhà hàng, anh cũng không để ý tới chuyện vừa rồi, loại chuyện tầm thường này cũng không đáng để anh quan tâm.

Đó là một hình phạt nhỏ đối với Trần Tiểu Túy, Diệp Vĩnh Khang vẫn luôn cho rằng cô gái này tâm tư khá nặng.

Lần trước, bề ngoài Trần Tiểu Túy chỉ là tặng một sợi dây chuyền trong đám cưới của anh thôi, nhưng thật ra đằng sau nó còn có một ý nghĩa sâu xa.

Khi Đường Văn Nguyên và Lưu Đại Hải đều đang bận rộn, cô ấy biến mất không dấu vết, sau đó lại xuất hiện vào thời điểm mấu chốt nhất, còn có thêm một món quà.

Đây có lẽ là việc cô ấy cố tình làm, mục đích là để lại ấn tượng rất sâu sắc cho Diệp Vĩnh Khang.

Vì vậy, đằng sau sự việc này, Trần Tiểu Túy chắc hẳn đã lên kế hoạch và suy nghĩ rất kỹ lưỡng.

Trong bữa ăn vừa rồi, mục đích thực sự của cô ấy là thể hiện thực lực của mình trước mặt Diệp Vĩnh Khang, để sau này tăng thêm khả năng thương lượng khi giao dịch với Diệp Vĩnh Khang.

Phải nói rằng ngay cả Diệp Vĩnh Khang cũng ngưỡng mộ suy nghĩ của cô ấy.

Nhưng không may, lần này cô ấy đã va phải tấm lưới thép rồi, đối mặt với sức mạnh áp đảo trước mắt, dù có mưu trí đến đâu, chẳng qua cũng chỉ là khôn lỏi mà thôi.

Đối với chiếc hộp nhỏ màu đỏ do đám Lý Vân Phi đưa tới, bên trong là một tờ giấy bổ nhiệm quân tướng với con dấu chính thức của Trung tâm chỉ huy tối cao Long Hạ.

Diệp Vĩnh Khang vò giấy bổ nhiệm thành một quả bóng rồi nhét vào túi, sau đó ném chiếc hộp gỗ đàn hương đỏ nạm chỉ vàng vào thùng rác bên cạnh.

Thầm nghĩ não của mấy người này có vấn đề hả, không phải chỉ là một tờ giấy mỏng thôi sao, đựng trong một chiếc hộp lớn như vậy để khoe mẽ à?

Sau đó Diệp Vĩnh Khang bắt taxi đến Sơn Thủy Hoa Môn.

Đây là một trong ba khu biệt thự sang trọng lớn ở Giang Bắc, lâu lắm rồi mới trở về, không thể cứ để vợ con sống trong căn nhà dân vừa tồi tàn vừa dột nát đó mãi được.

“Chào anh, tôi có thể giúp gì cho anh?”

Ngay khi anh bước vào sảnh bán hàng được trang hoàng lộng lẫy, một cô nhân viên bán hàng xinh đẹp tươi cười tiến đến.

Diệp Vĩnh Khang đi thẳng đến mô hình sandbox, nhìn sandbox rồi lựa chọn.

Cô nhân viên tư vấn bất động sản xinh đẹp bên cạnh cười nói: “Thưa anh, biệt thự của chúng tôi ở đây chia làm ba khu: Khu A, khu B, khu C. Xin hỏi tiêu chí của anh là gì ạ? Tôi có thể giúp anh giới thiệu vài căn”.

Diệp Vĩnh Khang lượn quanh sandbox nói: “Có căn nào đã lắp đặt xong xuôi mà có thể chuyển vào ở luôn được không?”

“Có ạ, tất cả các biệt thự ở khu C đều đã được lắp đặt đầy đủ, có thể dọn vào ở bất cứ lúc nào”.

Cô nhân viên bán hàng chỉ vào biệt thự dưới chân núi ở sandbox và đáp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK