Chương 166
“Làm loạn?”
Hàn Phong cười nhạt một tiếng, nhẹ nhàng đặt ly rượu vang trong tay xuống, đi tới trước mặt Hạ Huyền Trúc, dùng một tay nâng chiếc cằm trắng nõn của cô lên, nghịch ngợm nói: “Ừm, từ này được đấy, anh không có sở thích gì khác, chỉ thích mỗi làm loạn thôi!”
Ha ha ha!
Những người bên cạnh đều bật cười.
Tống Tư Nhã cười hả hê, nói: “Anh Hàn, có cần chúng tôi giữ giúp không?”
“Không cần đâu, đến người phụ nữ của mình mà tôi cũng không giữ nổi sao, các người xuống tầng canh giữ đi, bất kỳ ai cũng không cho phép lên đây”.
Hàn Phong dặn dò một câu, tất cả mọi người đều nhanh chóng rời đi.
Trong phòng bao chỉ còn lại mình Hàn Phong và Hạ Huyền Trúc.
Hạ Huyền Trúc đang chuẩn bị chạy, Hàn Phong đã kéo tóc cô ném lên sofa.
“Tôi cầu xin anh, đừng chạm vào tôi, tôi cầu xin anh đấy!”
Lúc này đầu óc Hạ Huyền Trúc trở nên trống rỗng, trong mắt cô chỉ còn lại nỗi sợ hãi vô tận.
Cùng lúc đó.
Tại biệt thự Sơn Thủy Hoa Môn.
“Diệp Vĩnh Khang, không ngờ anh cũng có chút bản lĩnh đấy nhỉ, ở biệt thự xịn như vậy, trước đây tôi xem thường anh rồi”.
Cô nàng Lâm Tĩnh đang ngồi trên sofa, tùy ý bóc một quả quýt, nói: “Chuyện vừa rồi quyết như vậy nhé, đến lúc đó nhớ đợi điện thoại của tôi”.
Diệp Vĩnh Khang ở bên cạnh cười khổ nói: “Tôi nói này chị hai, chuyện này tôi vẫn chưa có đồng ý nhé, cô bảo tôi làm gì cũng được, nhưng lại cứ nhất quyết đòi tôi làm bạn trai của cô, chuyện này thì tôi không thể chấp nhận được đâu”.
“Anh nằm mơ à, ai bảo anh làm bạn trai của tôi”.
Lâm Tĩnh trợn mắt, nói: “Tôi chỉ cần anh đóng giả một chút thôi, nói ra chuyện này thì anh thật sự phải chịu trách nhiệm đấy”.
“Lần trước chuyện nhà họ Chu, vì để cầu xin bố tôi cứu anh, trong lúc cấp bách tôi đã đồng ý với ông ấy sẽ đi xem mắt”.
“Đó là con trai đồng đội cũ của bố tôi, cậu chủ giàu có phía bên Nam Giang. Anh cũng biết bình thường tôi ghét nhất loại cậu ấm như vậy mà”.
“Vì vậy đến lúc đó tôi phải tìm một cái cớ, anh đóng giả làm bạn trai của tôi, ứng phó chuyện này chút là xong rồi”.
“Anh đừng có vong ơn bội nghĩa đấy nhé, chuyện này do anh gây ra, anh bắt buộc phải đồng ý!”
Diệp Vĩnh Khang ôm đầu, cũng không biết nên nói gì, đóng giả làm bạn trai của người khác, chuyện này anh chưa từng làm bao giờ.
Nhưng sau khi suy nghĩ lại, chuyện Lâm Tĩnh bị ép đi xe mắt cũng do mình mà ra. Diệp Vĩnh Khang cũng đành bất lực, chỉ có thể nói: “Vậy được, nhưng chuyện này Huyền Trúc phải đồng ý mới được đấy”.
“Thế quyết định như vậy nhé, phía bên Huyền Trúc anh cứ yên tâm, chị em thân thiết sống chết có nhau của tôi mà lại. Mượn chồng dùng tý không sao đâu, bây giờ tôi sẽ gọi điện cho cô ấy!”
Lâm Tĩnh hào hứng lấy điện thoại di động ra, bấm số gọi cho Hạ Huyền Trúc.