Mục lục
Truyện Trở Về Bên Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 288

“A–”

Hoàng Ba hét lên như lợn, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán.

“Đừng đâm nữa, tôi ký, tôi ký!”

Hoàng Ba hét lớn.

Diệp Vĩnh Khang chế nhạo: “Đâu cần phiền toái vậy, tao mới nói rồi mà, mày chết đi rồi thì đâu cần ký nữa”.

Nói xong, anh lại đâm mạnh vào vai Hoàng Ba.

“Ahhhh, tôi sai rồi, đừng đâm nữa, xin anh!”

Hoàng Ba đau đớn đến mức nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, sống không bằng chết.

“Anh Diệp, đâm nữa sẽ chết người đấy!”

Diêu San tái mặt vì sợ hãi, lúc này cô ấy cũng không nghĩ được gì nhiều, nhanh chóng bước tới, dùng hai tay nắm lấy cánh tay của Diệp Vĩnh Khang.

Diệp Vĩnh Khang hừ lạnh một tiếng, sau đó nhẹ nhàng buông tay ra.

“Tôi ký, tôi ký, tôi sẽ ký ngay lập tức…”

Hoàng Ba chịu đựng cơn đau dữ dội trên cơ thể và nhanh chóng ký tên vào giấy ly hôn với bàn tay còn lại đang run rẩy của mình.

“Ký..ký xong rồi … tôi có thể đi được chưa …”

Lúc này Hoàng Ba đã hoàn toàn mất đi sự kiêu ngạo vừa rồi, gã chỉ muốn nhanh chân tránh xa con quỷ trước mặt.

Diệp Vĩnh Khang không nói gì, chỉ gấp gọn gàng tờ giấy ly hôn, đưa vào tay Diêu San, cười nói: “Cô cất cái này đi, về sau có thể sống yên ổn rồi”.

Hoàng Ba tưởng đối phương đã đồng ý cho gã rời đi, nên quay người muốn chạy.

Đúng lúc này, đột nhiên ‘vù’ một cái, một bóng người như lóe lên trước mắt gã.

Còn chưa kịp phản ứng thì gã đột nhiên cảm thấy hai cổ tay đau nhói, khi nhìn lại lần nữa, Hoàng Ba sợ đến mức kêu lên một tiếng!

Hai gân trên cách tay của gã đã đứt lìa!

“A–”

Diêu San cũng sợ hãi hét lên, cô ấy thực sự không biết tại sao đối phương đã ký rồi, nhưng Diệp Vĩnh Khang lại không chịu để gã đi.

Trên đường trở về, Diêu San ngồi ở ghế lái phụ, cúi đầu, hai tay căng thẳng đan vào nhau, quay đầu lại mở miệng mấy lần, nhưng đều không nói gì.

“Sao, nhìn chồng mình thảm hại như thế đau lòng rồi à?”

Diệp Vĩnh Khang vừa lái xe vừa cười hỏi.

“Không phải!”

Diêu San vội vàng lắc đầu: “Tôi hận người đó đến tận xương tủy. Hắn càng đau khổ, tôi càng vui, nhưng … Tôi lo chuyện lớn như vậy, phía sau sẽ có rất nhiều phiền phức”.

“Đừng lo, không những sẽ không có phiền phức, mà tôi hứa rằng hắn sẽ không bao giờ đến quấy rối cô nữa”.

Diệp Vĩnh Khang cười nói: “Cô có biết vì sao lúc này hắn ký rồi mà tôi vẫn phế tay hắn không?”

Diêu San lắc đầu nghi ngờ.

Diệp Vĩnh Khang nói: “Thứ nhất, loại rác rưởi này đã làm rất nhiều chuyện không bằng súc vật, phế hai tay hắn chính là cái giá hắn phải trả”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK