Chương 320
“Hơn nữa, Tiểu Trân là bảo bối bố yêu nhất. Dù Tiểu Trân có làm gì sai, bố cũng sẽ không bao giờ trách Tiểu Trân. Bố sẽ bảo vệ Tiểu Trân đến hết đời!”
Khi nói ra những lời này, Diệp Vĩnh Khang vừa cảm động lại vừa buồn.
Cảm động là vì cô bé còn nhỏ như vậy mà đã vô cùng hiểu chuyện, còn buồn là vì hồi xưa mẹ của anh cũng đã từng nói với anh như vậy.
Có một lần khi Diệp Vĩnh Khang bị buộc tội ăn trộm oan, mọi người đều trách móc anh, nhưng chỉ có mẹ anh là ôm anh vào lòng và nói với anh rằng bà tin Diệp Vĩnh Khang, cho dù thứ đó có thật sự là do Diệp Vĩnh Khang lấy trộm đi chăng nữa, thì bà vẫn sẽ luôn đứng về phía Diệp Vĩnh Khang.
Khi đó, mẹ của anh cũng đã nói một câu mà Diệp Vĩnh Khang sẽ không bao giờ quên: “Con à, nếu sau này con trở thành thiên thần, mẹ sẽ cùng con lan tỏa lương thiện ra thế giới”.
“Nếu sau này con trở thành ác quỷ, mẹ sẽ cùng con giết hết những kẻ chống lại con!”
Rinh–
Điện thoại của Diệp Vĩnh Khang đột nhiên vang lên, là Diêu San.
“Anh Diệp, tôi xin lỗi, hôm nay tôi không dạy lớp mỹ thuật nên không kịp thời giải quyết được chuyện của Tiểu Trân”.
“Phụ huynh của đứa trẻ đó có lẽ không hiểu rõ sự việc nên đã nói những lời khó nghe trong nhóm, anh Diệp, xin đừng để tâm. Tôi sẽ giải thích sự việc cho phụ huynh của thằng bé. Tôi thực sự xin lỗi …”
Diệp Vĩnh Khang sững sờ, nhanh chóng bấm vào nhóm WeChat của trường mẫu giáo, khi nhìn thấy nội dung đoạn chat bên trên, lửa giận trong anh chợt bùng lên!
Tiền Tử Mạn nước mắt lưng tròng, luyến tiếc quay đầu lại mấy lần rồi sau đó đi ra khỏi biệt thự nhà họ La.
Nhưng khi cô ta bước lên xe, khoảnh khắc cửa vừa đóng lại, ánh mắt cô ta bỗng hiện lên vẻ hung ác và xảo quyệt.
Vì cô ta biết rất rõ bản thân đã đạt được mục đích, chắc chắn La Thiên Bằng không thể sống qua đêm nay.
La Thiết Hiên không phải kẻ ngốc, cô ta đã nói rõ ràng như vậy rồi, nếu không hiểu thấu đáo ẩn ý trong đó thì ông ta cũng không còn là gia chủ nhà họ La nữa.
Còn tại sao cần phải giết La Thiên Bằng, nguyên nhân rất đơn giản. Mặc dù cô ta không trực tiếp tham gia vào chuyện này, nhưng La Thiên Bằng lại gián tiếp làm những việc này vì cô ta.
Đến lúc đó La Thiên Bằng khai cô ta ra, vụ án lớn thế này không chừng thiệp mời tham gia đại lễ của nhà họ Tiền sẽ bị ảnh hưởng.
Thế nên La Thiên Bằng nhất định phải chết.
Quả nhiên năm phút sau, La Thiết Hiên cắn răng gửi một tin nhắn: Để con trai tôi ra đi nhẹ nhàng một chút, đừng để nó phải chịu đau đớn, hai trăm triệu tệ, tôi sẽ chuyển vào tài khoản cá nhân ở Thụy Sĩ của ông ngay lập tức.
Vừa gửi xong tin nhắn này, La Thiết Hiên bỗng nôn ra một ngụm máu.
Đây là một quyết định khó khăn nhất trong đời này của ông ta, La Thiên Bằng là đứa con trai độc nhất của ông ta, bây giờ chính tay ông ta lại đẩy hắn vào chỗ chết.
Nhưng ông ta quả thật không còn cách nào khác, ông ta phải làm như thế vì lợi ích của cả nhà họ La.
Những lời lúc nãy của Tiền Tử Mạn đã nhắc nhở ông ta, nếu để bên tổ chức đại lễ biết chuyện này thì đừng nói là thiệp mời, rất có thể cả nhà họ La đều phải gánh đòn công kích chí mạng.
Còn giấu nhẹm đi chuyện này thì càng không có khả năng, vụ án lớn chấn động như thế, bây giờ cả nước đều đã biết chuyện thì còn có thể giấu được hầu quân tướng sao?
Một tiếng sau, La Thiên Bằng bỗng bị đột tử trong phòng tạm giam, qua điều tra, nguyên nhân cái chết là vì quá hoảng sợ nên dẫn đến tim ngừng đập.