Chương 265
Thần kinh Diệp Vĩnh Khang căng như dây đàn, đã lâu rồi anh chưa căng thẳng đến như vậy.
Thiên Ảnh khẽ thở dài một tiếng, nói: “Ám Dạ Các đột nhiên phản loạn, Sử Thiên Vương đột nhiên biến mất, lại phát hiện ra thuốc cấm của phòng thí nghiệm số 0 tại nơi mất tích. Tất cả mọi chuyện này không thể dùng từ ngẫu nhiên để giải thích được”.
“Tuy nhiên, xin Điện Chủ đừng quá lo lắng, chúng tôi đã kiểm nghiệm loại thuốc đó, tuy thành phần giống nhau nhưng tỷ lệ công thức và độ tinh chế kém xa thuốc cấm số 0”.
“Hơn nữa, loại thuốc này có một nhược điểm lớn nhất, chỉ những người có tế bào rất mạnh khi tiêm loại thuốc này vào mới xảy ra phản ứng”.
“Mà tỷ lệ những người có sức mạnh tế bào đạt đến sức mạnh tương ứng chưa tới 1/10.000, vì vậy không thể sử dụng trên diện rộng được”.
“Nếu người bình thường tiêm loại thuốc này vào sẽ chỉ có tác dụng nảy sinh sự hưng phấn, giống như những loại thuốc lắc và ma túy đang lưu hành trên thị trường”.
“Ngoài ra, liên quan đến Sử Thiên Vương, tôi tin tưởng vào bản lĩnh và năng lực của anh ấy, về hiệu quả chiến đấu anh ấy có thể là người yếu nhất trong số năm Thiên Vương”.
“Nhưng xét về độ tháo vát và khả năng ứng biến thì mấy người chúng tôi đều kém xa anh ấy, vì vậy tôi tin rằng Sử Thiên Vương nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì”.
Diệp Vĩnh Khang nghe xong những lời này mới khẽ thở phào một hơi, chỉ cần không lan nhanh như loại thuốc cấm năm đó thì sự việc cũng không quá phức tạp.
“Ừm, chuyện này tiếp tục điều tra. Nhớ kỹ là phải giữ bí mật, nhất là việc Sử Nam Bắc mất tích, không được tiết lộ nửa lời ra bên ngoài, có tin tức gì thì phải ngay lập tức báo cho tôi!”
“Vâng, thưa Điện Chủ”.
Sau khi cúp máy, Diệp Vĩnh Khang hít sâu một hơi, sau đó mới đi về phía cửa.
Ở biệt thự nhà họ Tần ở Biên Nam.
Tần Long Tượng cúi đầu, cầm một chén trà bạch ngọc trong tay, lông mày nhíu chặt lại.
Khoảng thời gian này đối với ông ta có thể nói như là giày vò. Ông ta cảm thấy mọi rắc rối đều ập tới cùng lúc, nhất là vừa rồi ông ta nhận được một tin cực kỳ xấu khiến ông ta cảm thấy mình sắp thở không nổi nữa.
“Bố, bố xem ai tới này…. Bố làm sao vậy, sao sắc mặt kém thế?”
Tần Hạc sải bước từ bên ngoài vào, đột nhiên nhìn thấy sắc mặt Tần Long Tượng có chút không đúng.
Tần Long Tượng không ngẩng đầu lên, thở dài nói: “Tiền Đại Giang vừa đích thân gọi điện thoại cho bố, bảo bố giải thích về chuyện Mã Lão Quỷ”.
“Còn bảo bố lấy một mạch khoáng thạch ra để bồi thường, họ có thể không truy cứu, nếu không thì chúng ta cứ chờ đấy mà xem”.
Khi nói ra những lời này, giọng điệu của Tần Long Tượng vô cùng trịnh trọng.
Mặc dù cũng là một người cứng rắn không sợ bất cứ thứ gì, nhưng lần này chọc giận nhà họ Tiền, một trong tam đại gia tộc ở Giang Bắc.
Một khi hai gia tộc chạm trán với nhau, Tần Long Tượng hoàn toàn không có cơ hội thắng.
Đúng lúc này một giọng nói bình thản đột nhiên vang lên: “Là vì chuyện trên công trường sao?”
Tần Long Tượng sửng sốt, đột ngột ngẩng đầu lên, khi ông ta nhìn thấy bên cạnh Tần Hạc còn có một người khác liền kích động đứng lên: “Anh Diệp!”