Chương 124
Sáng sớm hôm sau.
Sau khi Diệp Vĩnh Khang đưa Tiểu Trân tới nhà trẻ, anh gọi điện cho Hạ Huyền Trúc, bảo cô ở nhà đợi.
Khi Hạ Huyền Trúc nhìn thấy Diệp Vĩnh Khang bước xuống từ chiếc Porsche Cayenne, cô vô cùng ngạc nhiên, nói: “Xe của ai thế?”
“Của em đấy!”
Diệp Vĩnh Khang cười nhẹ một tiếng, cũng không nói nhiều, mở cửa để Hạ Huyền Trúc ngồi vào ghế phụ, sau đó lái xe thẳng tới Sơn Thủy Hoa Môn.
“Rốt cuộc anh đưa em đi đâu vậy?”
Trên đường đi, Hạ Huyền Trúc thấy khá khó hiểu, nhưng dù có gặng hỏi Diệp Vĩnh Khang thế nào anh cũng chỉ im lặng.
Rất nhanh đã tới lưng chừng núi, Diệp Vĩnh Khang đậu xe trước một biệt thự, cười nói với Hạ Huyền Trúc: “Em thích căn nhà này không?”
“Hỏi thừa, đây là biệt thự của Sơn Thủy Hoa Môn, ai mà chẳng thích!”
Hạ Huyền Trúc gấp gáp nói: “Anh còn chưa nói cho em biết rốt cuộc anh muốn làm gì, em còn cả đống việc ở công ty đấy”.
“Thích là được rồi, chỉ sợ em không thích”.
Diệp Vĩnh Khang mỉm cười, sau đó lấy chìa khóa điều khiển ra, ấn nhẹ.
Ổ khóa điện tử trên hai cánh cửa bằng gỗ gụ chạm khắc phát ra tiếng bíp rồi từ từ mở ra.
Diệp Vĩnh Khang nhét chìa khóa điều khiển từ xa vào trong tay Hạ Huyền Trúc, cười nói: “ Bà chủ đáng kính, chào mừng về nhà!”
Hạ Huyền Trúc sững sờ, thậm chí nghi ngờ đây chỉ là một giấc mơ.
“Vĩnh Khang… cái này…”
Việc này thực sự vượt xa mong đợi của cô, dù là Porsche Cayenne hay biệt thự trên sườn núi thì những thứ này đều nằm ngoài tầm với của cô.
“Huyền Trúc, anh muốn thú nhận một việc với em”.
Diệp Vĩnh Khang nắm tay Hạ Huyền Trúc, ngồi trên chiếc sofa cao cấp mềm mại được đặt riêng: “Thật ra mấy năm nay anh không phải đi làm công ở nước ngoài”.
“Mà kinh doanh một số thứ, tích được một chút tiền, anh có khả năng khiến cho em và Tiểu Trân có được cuộc sống hạnh phúc nhất trên thế giới”.
“Bao năm qua anh nợ hai mẹ con quá nhiều, chỉ cần em lên tiếng, cho dù là cái gì, anh cũng nhất định sẽ mang về đây cho em”.
“Xem anh kìa!”
Hạ Huyền Trúc hậm hực liếc mắt, nói: “Em muốn sao trên trời, anh cũng lấy xuống đây cho em sao?”
“Còn nữa, cho dù anh có tiền cũng không thể tiêu hoang phí như vậy được, mấy thứ này tốn bao nhiêu là tiền, chỉ cần gia đình chúng ta sống bình yên bên nhau, cuộc đời này của em như vậy là đủ mãn nguyện rồi”.
Diệp Vĩnh Khang nhẹ nhàng ôm vợ vào lòng: “Được rồi, anh hứa với em, sau này sẽ không tiêu tiền bừa bãi nữa”.
Hạ Huyền Trúc cũng không phải thánh nhân gì, đột nhiên được lái xe sang, ở biệt thự lớn, cô cũng cảm thấy rất vui.
Tuy nhiên, việc này không ảnh hưởng đến sự nỗ lực của cô trong công việc, sau khi hai người đến xem biệt thự, cô bảo Diệp Vĩnh Khang chở mình tới công ty, còn rất nhiều việc phải làm.