Chương 267
Bức ảnh trong điện thoại chính là hình ảnh thi thể của La Tam Pháo, đằng sau vẫn còn một con dao thép găm vào lưng, chết một cách tức tưởi!
“Tốt quả rồi, kẻ phản bội này đáng ra phải bị băm vằm thành trăm mảnh, chỉ là… chỉ là mấy đứa làm thế nào vậy. Hôm nay ông ta tổ chức tiệc sinh nhật, đám thuộc hạ bên dưới và Thiết Diện Thú đều ở bên cạnh!”
Tần Long Tượng thấy khó hiểu vô cùng.
Tần Hạc bật cười, nói: “Bố, bố xem thêm bức ảnh này đi”.
Tần Long Tượng nghi hoặc liếc nhìn Tần Hạc một cái, sau đó lại xem một bức ảnh khác.
Khi ông ta nhìn thấy bức ảnh này, hai con ngươi trong mắt như sắp nhảy ra ngoài đến nơi.
“Chuyện… chuyện… chuyện này… Hai đứa dắt theo bao nhiêu người qua đó vậy?”
Tần Long Tượng giật mình không nói nên lời, nội dung bức ảnh đó thật kinh khủng, toàn bộ đại sảnh xác chết nằm la liệt, trong đó bao gồm cả Thiết Diện Thú. Cách một lớp màn hình mà ông ta cũng có thể cảm nhận được mùi máu tanh nồng nặc.
“Chỉ có con và anh Diệp, con còn chẳng ra tay, đều là do một mình anh Diệp làm hết. À, đúng rồi, còn có hai người anh em của anh Diệp, bố, bố không biết đâu, hai người anh em đó của anh Diệp quá đỉnh luôn, khi đó…”
Tần Hạc hào hứng kể lại mọi chuyện đã xảy ra, Tần Long Tượng vừa nghe vừa không ngừng nuốt nước bọt.
Nếu không có hai bức ảnh đó, cho dù đánh chết ông ta cũng sẽ không tin có cao thủ như vậy tồn tại trên đời.
“Anh Diệp, anh là thần thánh phương nào vậy!”
Tần Long Tượng vô cùng bái phục Diệp Vĩnh Khang, đồng thời cũng cảm thấy sợ hãi vì hành động của mình ngày hôm qua.
Cho tới bây giờ ông ta mới nhận ra, thực lực của Diệp Vĩnh Khang vượt xa sức tưởng tượng của ông ta. Cũng may hôm qua ông ta cũng biết thức thời, nếu như thật sự động tay, khi đó e là toàn bộ Biên Nam đã bị Diệp Vĩnh Khang san bằng rồi.
“Ông Tần, bên ngoài có một người tự xưng là người nhà họ Tiền nói muốn gặp ông”.
Lúc này, quản gia đột nhiên bước từ ngoài vào nói.
“Người nhà họ Tiền?”
Tần Long Tượng cau mày nói: “Bảo người đó vào đây”.
“Vâng”.
Một lúc sau, một thanh niên mặc vest chỉnh tề, vẻ mặt kiêu căng bước vào. Hai tay hắn đút vào túi quần, dáng vẻ rất ngạo mạn.
“Ai là Tần Long Tượng?”
Người này đứng giữa phòng khách, hếch mũi lên trời, kiêu ngạo hỏi một câu.
“Tôi đây, có chuyện gì thế?”
Tần Long Tượng cau mày hỏi.
“Ông chính là Tần Long Tượng à?”
Thanh niên mặc vest khinh thường đánh giá Tần Long Tượng từ trên xuống một lượt, thản nhiên nói: “Tôi là trợ lý của ông Tiền, ông ký vào hợp đồng này đi”.