Mục lục
Truyện Trở Về Bên Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 555

“Được, nể mặt cô, hôm nay coi như tôi đại phát từ bi một lần, vừa nãy cánh tay nào đẩy tôi? Chặt xuống cho tôi!”

Hai gã vệ sĩ nhận được chỉ thị lập tức rút ra thanh mã tấu sáng như tuyết từ sau lưng, hùng hổ đi về phía Diệp Vĩnh Khang.

“Dừng tay, tôi nói rồi, chuyện này không liên quan đến anh ta!”

Cô gái BMW sợ hãi đến mức lạc giọng nhưng cánh tay vẫn giang ra trước Diệp Vĩnh Khang.

Thấy cô gái BMW ngăn cản, hai gã vệ sĩ có vẻ do dự.

“Chém luôn con đàn bà đê tiện này đi!”

Người phụ nữ váy da lớn giọng ra lệnh.

Hai gã vệ sĩ không còn băn khoăn nữa, giơ mã tấu lên chém về phía cô gái BMW và người đàn ông chán sống kia.

Mặc dù nhà họ Sở ở Đông Hải cũng được coi là gia tộc có chút máu mặt, nhưng trước mặt nhà họ Hoàng thì chẳng là cái thá gì.

Đầu óc cô gái BMW trống rỗng, nhưng cơ thể cô ấy vẫn bảo vệ trước mặt Diệp Vĩnh Khang.

Vút!

Hai thanh mã tấu hung hăng chém xuống.

Cô gái BMW sợ nhắm tịt mắt lại!

Rầm rầm!

Ngay lúc này, đột nhiên có hai tiếng rên, mấy giây sau, cô gái BMW đột nhiên phát hiện không còn chút tiếng động nào.

Cô ấy chậm rãi mở mắt ra thì vô cùng ngạc nhiên khi thấy hai gã vệ sĩ kia đã nằm thẳng cẳng dưới nền đất!

Trong khi cô gái BMW còn đang suy nghĩ xem vừa xảy ra chuyện gì thì người phụ nữ mặc váy da đã chỉ vào Diệp Vĩnh Khang, tức giận nói: “Giỏi lắm, thằng chó này, mày dám đánh người của tao, tao nói cho mày biết, mày toi đời rồi…”

Vụt!

Người phụ nữ váy da còn chưa kịp nói xong, Diệp Vĩnh Khang đã phóng vụt lên tới trước mặt cô ta, giơ tay nắm lấy ngón trở của đối phương bẻ nhẹ lên trên.

Rắc!

“A a a!”

Người phụ nữ mặc váy da hét lớn như lợn bị chọc tiết, ngón tay của cô ta bị bẻ thành hình dạng đáng sợ, hệt như bánh hoa.

“Nếu lần sau cô còn dám chỉ ngón tay vào mặt tôi nói chuyện, cô sẽ xong đời đấy”.

Diệp Vĩnh Khang lạnh lùng nói, sau đó quay đầu nói với ông chủ Tiền đang trợn mắt há mồm quan sát: “Theo quy tắc, thứ này nên thuộc về ai?”

Ông chủ Tiền sợ tới mức toát mồ hôi hột, không chỉ bởi vì vừa rồi người này bẻ gãy ngón tay của cô Hoàng và còn bởi vì ánh mặt của người đó nhìn ông ta.

Ánh mắt của người đó không dữ tợn cũng không bạo lực, mà ngược lại vô cùng bình tĩnh, nhưng loại bình tĩnh này lại khiến người ta cảm nhận được sự đáng sợ sâu thẳm.

“Thuộc… Thuộc về cô Sở…”

Mặc dù ông chủ Tiền rất sợ cô Hoàng, nhưng lúc này ông ta cảm thấy nếu mình nói sai nửa lời thì tai họa diệt vong sẽ ập đến bất cứ lúc nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK