Chương 687
Lãnh Tu nghiêm mặt, thấp giọng nói: “Không ổn rồi, cậu Diệp, chúng ta đã bị phát hiện rồi, xem ra lần này chúng ta chỉ có thể liều mạng đánh với hắn một trận, tuy khả năng thắng hơi thấp, nhưng không phải là không có cơ hội!”
“Liều mạng đánh ư?”
Nhưng những lời nói của Lãnh Tu lại bị tên Thử Vương tai thính nghe được rõ mồn một, hắn cười ha hả nói: “Lãnh Tu ơi là Lãnh Tu, người ta thường nói mày hành xử rất thận trọng, nhưng bây giờ xem ra, mày còn kém xa với lời khen ấy”.
“Nếu mày đã biết bọn tao hiểu rõ mưu kế của chúng mày, vậy mày nghĩ bọn tao sẽ không đưa ra đối sách tương ứng sao? Liều mạng đánh, ha ha, Lão Ngưu, mày nghe thấy không, có người muốn liều mạng đánh nhau với chúng ta đấy!”
Rầm!
Thử Vương vừa dứt lời, một tảng đá lớn to bằng bể nước đột nhiên rơi xuống từ trên sườn núi, nện thật mạnh vào nền đất, phát ra tiếng động lớn.
Ngay sau đó, một người đàn ông vạm vỡ đáng sợ, trên mũi còn xỏ khuyên, vóc dáng cường tráng như dã thú, nhảy từ trên sườn núi xuống, vang lên âm thanh hệt như tiếng vang của tảng đá lớn lúc nãy, vững vàng đáp đất.
“Ngưu Vương!”
Lãnh Tu nhìn thấy người này, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch!
“Lãnh Tu, chúng ta lại gặp nhau rồi”.
Ngưu Vương cười khẩy, liếc nhìn Lãnh Tu, giọng ồm ồm nói.
Khi hắn nói chuyện, chiếc khuyên mũi có kích cỡ như chiếc đũa xỏ trên mũi hắn cứ lắc lư qua lại, hình tượng khá giống Ngưu Ma Vương trong phim Tây Du Ký.
“Bây giờ anh còn nắm chắc mấy phần thắng?”
Diệp Vĩnh Khang nhìn thấy vẻ mặt của Lãnh Tu, thực sự không nhịn được cười, cảm thấy tên này bất luận gặp chuyện gì, cũng luôn hốt hoảng sợ hãi.
Mồ hôi lạnh trên trán Lãnh Tu không ngừng rịn ra ngoài, cắn chặt răng nói: “Không có cơ hội thắng!”
“Sao cơ? Đường đường là sứ thần của Vua Đông Hải lại yếu như gà thế à?”
Diệp Vĩnh Khang cười phá lên, cảm thấy tên Lãnh Tu này thật sự quá đáng yêu.
Lãnh Tu khẽ mím môi, cũng không giải thích gì nhiều.
Tính cách của anh ta y như những gì Diệp Vĩnh Khang đánh giá về anh ta, tóm lại bằng hai chữ: Thận trọng!
Vì thế trước giờ những lời anh ta nói luôn có sao nói vậy, không quá khiêm tốn cũng không hề thổi phồng chém gió, tất nhiên, ngoại trừ những gì chiến thuật cần.
Lần này anh ta có thể nói ra câu không có cơ hội thắng, điều đó có nghĩa là anh ta thật sự không nắm chắc được phần thắng nào.
Thực ra anh ta đường đường là thủ lĩnh sứ thần của Vua Đông Hải, thực lực chắc chắn không hề yếu, cùng lúc đấu tay đôi với hai thuộc hạ Cầm Tinh Vương của Mã Càn Khôn, tỷ lệ thắng ít nhất cũng đạt tới sáu mươi đến bảy mươi phần trăm.
Nhưng ngoại trừ sự kết hợp của Thử Vương và Ngưu Vương ra.
Năng lực và đặc điểm của hai người này vừa hay có thể bù đắp cho nhau. Hơn nữa lại kết hợp với nhau cực kỳ ăn ý, nếu như ra tay cùng lúc, thì tốc độ, sức mạnh và cả kỹ năng sẽ có thể tăng nhiều hơn gấp đôi!
Hai người họ mà kết hợp với nhau, thậm chí có thể so sánh với tứ đại tướng dưới quyền của Mã Càn Khôn.