Mục lục
Truyện Trở Về Bên Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 368

Sáng hôm sau.

Hạ Tuyết Cầm quỳ trên mặt đất trong một tòa nhà dân cư đổ nát ở khu kết hợp thành thị-nông thôn Giang Bắc, quỳ lạy người phụ nữ để tỏ lòng biết ơn.

Hạ Chí Tài thậm chí còn cúi người bưng trà rót nước, những người còn lại của nhà họ Hạ cũng đang đứng bên cạnh lão.

“Xuân Yến, cháu quay lại là tốt rồi. Từ khi cháu đi, ông cứ mãi nhớ về cháu. Giờ nhìn cháu sống tốt như vậy ông thật sự rất mừng cho cháu”.

Hạ Chí Tài mỉm cười cúi đầu khom lưng cung kính, vẻ mặt đầy nịnh nọt và lấy lòng.

Người phụ nữ kẹp trên tay một điếu thuốc lá dành cho nữ thon dài, nhả ra một ngụm khói, lạnh lùng nói: “Nhớ đến tôi sao? Ha ha, tôi cũng rất nhớ các người”.

“Tôi nhớ các người mở mồm là chửi tôi, giơ tay lên là tát tôi, nhớ các người chưa từng coi tôi là con người”.

“Còn nhớ lúc trước tôi khổ sở cầu xin, nhưng các người đã đuổi tôi ra khỏi nhà trong lúc tôi bất lực nhất. Tất cả những chuyện này, tôi nhớ không sót một cái nào!”

Người phụ nữ này không phải ai khác, cô ta chính là Đào Xuân Yến, người đã làm nữ giúp việc trong nhà họ Hạ mười năm kia!

Về sau, Đào Xuân Yến nhục mạ Diệp Tiểu Trân, bị Diệp Vĩnh Khang bẻ gãy tay, nhà họ Hạ không những không quan tâm Đào Xuân Yến đau khổ cầu xin ngược lại còn vì cô ta đã thành người tàn phế mà đuổi cô ta ra khỏi nhà.

Họ vĩnh viễn không ngờ rằng có một ngày tạo hóa xoay vần, Đào Xuân Yến sau một thời gian biến mất lại xuất hiện trước mặt họ theo cách này!

Phịch!

Hạ Chí Tài sợ đến mức đầu gối mềm nhũn, quỳ trên mặt đất thở hồng hộc: “Xuân Yến, chúng tôi năm xưa đã sai, xin cô hãy tha cho chúng tôi một mạng. Nhà họ Hạ bây giờ đã đủ khốn khổ rồi, xin hãy giơ cao đánh khẽ, tha cho chúng tôi!”

Những người còn lại trong nhà họ Hạ cũng đồng loạt quỳ trên mặt đất, khóc lóc dập đầu cầu xin sự thương xót.

Kể từ sự cố đấu thầu lần trước, nhà họ Hạ đã phải chịu một đòn chí mạng, công ty phá sản, cơ sở kinh doanh của gia tộc được tích lũy qua nhiều thập kỷ làm việc chăm chỉ đã ngay lập tức bị xóa sổ.

Họ từng sống trong biệt thự, nhưng giờ đây họ chỉ có thể chen chúc trong căn nhà dột nát ở khu thành thị kết hợp nông thôn này, trông chờ vào những gánh hàng rong bán rau hàng ngày, thường xuyên bữa đói bữa no, cuộc sống vô cùng khổ sở.

Nhìn thấy đám người nhà họ Hạ huênh hoang trước đây, nay lại quỳ trước mặt mình như con chó van xin lòng thương xót, Đào Xuân Yến cảm thấy vô cùng vui vẻ.

“Sàn nhà các người bẩn quá, tiếc cho giày của tôi, tôi có thói quen sạch sẽ, bẩn như này rồi sau sao mà mang được nữa đây?”

Đào Xuân Yến vắt chéo chân và lắc nhẹ đôi giày cao gót phiên bản giới hạn trên chân cô ta được mua với giá hơn một trăm nghìn tệ.

Khóe miệng Hạ Tuyết Cầm giật giật, cô ta hiểu rất rõ ý của Đào Xuân Yến.

Mặc dù bây giờ cô ta đã rơi xuống hố sâu, nhưng bên trong cô ta vẫn còn sót lại dấu vết cuối cùng của lòng tự trọng.

“Xuân Yến, tôi sẽ giúp chị”.

Vào lúc này, Hạ Tuyết Cầm đột nhiên quỳ xuống di chuyển đến trước mặt Đào Xuân Yến, cúi đầu xuống, không do dự liếm giày cao gót của Đào Xuân Yến.

“Xuân Yến, đã liếm sạch rồi, chị có hài lòng không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK