Chương 603
Về lý do tại sao lại bày binh bố trận ở gia tộc Xiti nước Hùng, bởi vì gia tộc Xiti cũng giống như gia tộc Zaro, cũng nuôi một con rết đột biến cực độc.
Hoa lan đen của gia tộc Zaro có độc tính chưa bằng 1/100 của trăn mào gà, vì vậy khả năng cao không đạt được hiệu quả giải độc.
Vì vậy Ám Dạ Các chắc chắn sẽ tìm kiếm những thứ cực độc, và con rết đột biến của gia tộc Xiti chính là sự lựa chọn tốt nhất!
Sau khi lệnh của Diệp Vĩnh Khang được đưa ra, rất nhanh đã nhận được nhiều hồi âm.
May mắn thay, Chuột đất, Huyết hòa thượng, Quả lão trong số chín Đại Địa Thần đều đang ở gần nước Hùng, có thể nhanh chóng tập kết.
Ngoài ra, anh em Phá Quân và Phá Thiên cũng đang thực hiện nhiệm vụ ở nước Miễn ngay cạnh nước Hùng, đều có thể tới đó với tốc độ nhanh nhất.
Như vậy, lần này Điện Long Thần có một vị Thiên Vương, ba vị Địa Thần và một cặp anh em sinh đôi với sức chiến đấu sánh ngang với chín Đại Địa Thần, còn có Diệp Vĩnh Khang và các anh em của ba doanh đội cùng tập kết.
Đội hình hoành tráng như vậy, chỉ cần đám người của Ám Dạ Các xuất hiện thì nhất định sẽ không có đường về!
Khi Diệp Vĩnh Khang tới Mại Thị, Chuột đất và Huyết hòa thượng gần như đến cùng lúc.
“Thuộc hạ tham kiến Điện Chủ!”
Đám người Thiên Ảnh và Chuột đất cùng nhau hành lễ với Diệp Vĩnh Khang.
“Đứng dậy hết đi, tầm quan trọng của hành động lần này không cần tôi nói nhiều nữa. Tóm lại, chỉ cần bọn chúng dám lộ mặt, chúng ta nhất định phải hoàn toàn nhổ sạch cái gai trong mắt Ám Dạ Các này!”
Vẻ mặt Diệp Vĩnh Khang nghiêm nghị, đối mặt với kẻ thủ như Ám Dạ Các, anh buộc phải bỏ ra 200% tinh thần.
Thiên Ảnh tiến lên một bước, nghiêm mặt nói: “Khởi bẩm Điện Chủ, bây giờ tôi có thể chắc chắn rằng người của Ám Dạ Các nhất định sẽ xuất hiện, hơn nữa thời gian vào khoảng hai tiếng sau”.
“Ồ? Lại có manh mối mới rồi à?”
Diệp Vĩnh Khang vội vàng hỏi.
Thiên Ảnh gật đầu: “Mới hai mươi phút trước, tôi bất ngờ chặn được một mệnh lệnh bí mật do Ám Dạ Các ban hành”.
“Lệnh bí mật này nói đánh dấu hành động tấn công gia tộc Xiti để cướp lấy con rết đột biến, đồng thời cũng vạch rõ thời gian hành động”.
“Nhưng điều khó khăn là mật lệnh này cũng tiết lộ tin tức rằng trại căn cứ của bọn chúng đã được di chuyển, nhưng địa điểm cụ thể ở đâu thì đến những thợ săn thực hiện nhiệm vụ này cũng chưa biết”.
“Mật lệnh này chỉ nói rằng sau khi nhận được lệnh, tổng bộ sẽ liên lạc riêng với bọn họ, đến lúc đó sẽ báo địa điểm di chuyển sau”.
“Vì vậy ngay cả khi chúng tôi lập tức quét sạch đám thợ săn cũng không thể xác định được vị trí chính xác của tổng bộ ở đâu”.
“Không chỉ vậy còn đánh rắn động cỏ, dựa vào khả năng ẩn nấp và ngụy trang của Ám Dạ Các, một khi bọn chúng đã ẩn mình, chúng ta dù có lật tung cả cái nước Hùng này lên cũng không thể tìm được chúng!”
Diệp Vĩnh Khang nghe xong hơi nhíu mày, trong mắt xoẹt qua một tia nghi hoặc.
“Mật lệnh của Ám Dạ Các trước giờ luôn rất bảo mật. Trước nay chúng ta chưa từng lấy được, lần nào sao lại đột nhiên bị cô chặn lại được thế?”
“Có lẽ nào là cái bẫy chúng gài cho chúng ta?”
Thiên Ảnh cũng nghi hoặc nói: “Lần này tôi cũng cảm thấy hơi kỳ lạ, trước đây khi Ám Dạ Các phát mật lệnh, ít nhất cũng phải có mười hai lớp bảo mật, hoàn toàn không thể bẻ khóa được”.