Chương 332
“Tôi còn tưởng là ai chứ, hóa ra là anh. Xem ra cơ thể anh cũng kha nhỉ, vết thương khỏi nhanh thế”.
Diệp Vĩnh Khang cười với vẻ chế giễu.
Thực ra anh đã sớm phát hiện ra phía sau có xe bám theo nên mới cố ý dụ bọn chúng tới đây.
Ban đầu anh còn tưởng là thần tiên phương nào bám theo mình, thật không ngờ là thằng nhóc lần trước bị Triệu Đại Lục đánh sấp mặt ở vườn hoa.
“Mẹ kiếp, mày có biết tao là ai không?”
Thái độ của đối phương khiến La Thiên Bằng vô cùng tức giận. Hắn gầm lên: “Nghe cho rõ đây, ông tên La Thiên Bằng, họ Diệp kia, hôm nay là ngày chết của mày đấy!”
Diệp Vĩnh Khang chắp hai tay trước ngực, lắc đầu với vẻ cạn lời. Đám cậu ấm này động tý là thích lấy mạng của người khác, lẽ nào trong mắt bọn chúng, mạng người lại rẻ rúng như vậy sao?”
“Xem ra, lần trước đánh vẫn chưa đủ nhỉ”.
Diệp Vĩnh Khang nói với vẻ ý vị.
“Mẹ kiếp, đừng tưởng có chút võ vẽ thì vô địch. Hôm nay ông muốn xem mày đánh được tới mức nào”.
“Lên cho tao, đừng có giết chết, bắt sống”.
La Thiên Bằng ra lệnh, đám đàn ông lực lưỡng bên cạnh để lộ vẻ dữ tợn, đang chuẩn bị lao lên thì bỗng có tiếng két từ phía sau vọng lại.
Một chiếc xe Passat B2 lái tới.
Cửa xe mở ra, có hai người bước xuống, khi Diệp Vĩnh Khang nhìn thấy một trong hai người thì sắc mặt lập tức trầm xuống.
Tiền Tử Mạn nước mắt lưng tròng, luyến tiếc quay đầu lại mấy lần rồi sau đó đi ra khỏi biệt thự nhà họ La.
Nhưng khi cô ta bước lên xe, khoảnh khắc cửa vừa đóng lại, ánh mắt cô ta bỗng hiện lên vẻ hung ác và xảo quyệt.
Vì cô ta biết rất rõ bản thân đã đạt được mục đích, chắc chắn La Thiên Bằng không thể sống qua đêm nay.
La Thiết Hiên không phải kẻ ngốc, cô ta đã nói rõ ràng như vậy rồi, nếu không hiểu thấu đáo ẩn ý trong đó thì ông ta cũng không còn là gia chủ nhà họ La nữa.
Còn tại sao cần phải giết La Thiên Bằng, nguyên nhân rất đơn giản. Mặc dù cô ta không trực tiếp tham gia vào chuyện này, nhưng La Thiên Bằng lại gián tiếp làm những việc này vì cô ta.
Đến lúc đó La Thiên Bằng khai cô ta ra, vụ án lớn thế này không chừng thiệp mời tham gia đại lễ của nhà họ Tiền sẽ bị ảnh hưởng.
Thế nên La Thiên Bằng nhất định phải chết.
Quả nhiên năm phút sau, La Thiết Hiên cắn răng gửi một tin nhắn: Để con trai tôi ra đi nhẹ nhàng một chút, đừng để nó phải chịu đau đớn, hai trăm triệu tệ, tôi sẽ chuyển vào tài khoản cá nhân ở Thụy Sĩ của ông ngay lập tức.
Vừa gửi xong tin nhắn này, La Thiết Hiên bỗng nôn ra một ngụm máu.
Đây là một quyết định khó khăn nhất trong đời này của ông ta, La Thiên Bằng là đứa con trai độc nhất của ông ta, bây giờ chính tay ông ta lại đẩy hắn vào chỗ chết.
Nhưng ông ta quả thật không còn cách nào khác, ông ta phải làm như thế vì lợi ích của cả nhà họ La.
Những lời lúc nãy của Tiền Tử Mạn đã nhắc nhở ông ta, nếu để bên tổ chức đại lễ biết chuyện này thì đừng nói là thiệp mời, rất có thể cả nhà họ La đều phải gánh đòn công kích chí mạng.
Còn giấu nhẹm đi chuyện này thì càng không có khả năng, vụ án lớn chấn động như thế, bây giờ cả nước đều đã biết chuyện thì còn có thể giấu được hầu quân tướng sao?
Một tiếng sau, La Thiên Bằng bỗng bị đột tử trong phòng tạm giam, qua điều tra, nguyên nhân cái chết là vì quá hoảng sợ nên dẫn đến tim ngừng đập.