Mục lục
Truyện Trở Về Bên Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 486

Thật ra anh vốn dĩ không muốn ra tay đánh người trước mặt trẻ con, dù sao trẻ con cũng vô tội.

Nhưng đối phương lại động vào giới hạn cuối cùng của Diệp Vĩnh Khang, mắng Tiểu Trân là thứ chẳng ra gì.

Chỉ cần có ai trên thế giới này dám động vào Hạ Huyền Trúc và Diệp Tiểu Trân, dù chỉ là một cọng lông, Diệp Vĩnh Khang đều không thỏa hiệp với đối phương.

“Bố ơi, đây là đâu vậy ạ?”

Diệp Tiểu Trân đi theo Diệp Vĩnh Khang lên đến khu văn phòng và khu sinh hoạt trên tầng cao nhất bằng thang máy. Nhìn cách bày trí sang trọng trước mắt, cô bé không khỏi thận trọng ôm cánh tay Diệp Vĩnh Khang hỏi.

“Đây là nhà ăn của Tiểu Trân”.

Diệp Vĩnh Khang cười nói, sau đó nắm tay Diệp Tiểu Trân dẫn đến văn phòng của Lăng Vi.

“Anh Diệp!”

Lăng Vi đang chăm chú xử lý công việc, nhìn thấy Diệp Vĩnh Khang bèn vội đứng lên cung kính chào, hơi áy náy nói: “Anh Diệp đến nên báo với tôi một tiếng trước, tôi sẽ xuống dưới đón anh”.

Diệp Vĩnh Khang xua tay nói: “Không sao, không cần để ý đến mấy cái này, dạo này công việc thế nào?”

Diệp Vĩnh Khang kéo tay Diệp Tiểu Trân ngồi lên sô pha làm bằng da thật bên cạnh. Lăng Vi tự tay pha cho Diệp Vĩnh Khang một tách trà, sau đó ân cần rót cho Diệp Tiểu Trân một cốc nước ép.

“Mọi chuyện đều rất ổn, lợi nhuận đầu tư dạo gần đây đều rất tốt, bên châu Âu có mấy tập đoàn tài chính muốn đầu tư cổ phần nhưng tôi đã từ chối rồi”.

Lăng Vi đứng bên cạnh kính cẩn đáp.

Hôm nay cô ấy mặc chiếc váy liền ngắn màu hồng phấn, đôi chân dài vừa trắng vừa thon, đi đôi giày cao gót tinh xảo, tóc búi cao vô cùng tinh tế, giọng điệu nói chuyện không nhanh không chậm, toát ra khí chất lão luyện giàu kinh nghiệm và thong thả.

“Ừ, làm tốt lắm, giờ chúng ta tạm thời không suy xét đến việc để người bên ngoài đầu tư cổ phần vào nên dù là ai cô cứ từ chối thẳng, không cần xin ý kiến của tôi”.

Diệp Vĩnh Khang gật đầu khen ngợi nói, mặc dù Lăng Vi không lớn tuổi lắm nhưng lại là một cô gái có tài năng hiếm thấy, ngân hàng Kim Kỳ có quy mô cực lớn được xử lý đâu ra đấy trong tay cô ấy.

“Đây là báo cáo tài chính của quý này, mời anh xem”.

Lăng Vi đưa một bản báo cáo tài chính cho Diệp Vĩnh Khang, Diệp Vĩnh Khang không liếc nhìn đến một cái cứ thế cầm bút lên ký tên mình vào đó.

Anh rất tin tưởng sự trung lòng và năng lực của Lăng Vi nên không cần đọc.

“Anh Diệp, tôi có một việc muốn báo cáo với anh, trưởng phòng Cao – Cao Đồ ở phòng tín dụng có thái độ làm việc khá ổn và rất trung thực, biểu hiện khá tốt trong mọi phương diện, bây giờ quy mô của ngân hàng ngày càng lớn, tôi định thăng chức cho ông ấy lên làm phó giám đốc”.

“Theo quy định cơ bản của ngân hàng Kim Kỳ, việc bổ nhiệm phó giám đốc cần phải có sự xác nhận của anh, thế nên tôi muốn để trưởng phòng Cao gặp anh, không biết anh Diệp có tiện không”.

Lăng Vi đứng bên cạnh cung kính nói.

Diệp Vĩnh Khang gật đầu: “Không sao, cô bảo ông ấy đến đây đi”.

Không lâu sau, một người đàn ông trung niên mặc áo sơ mi, đầu hơi hói vội vàng bước vào.

“Chào sếp Lăng!”

Cao Đồ cung kính chào Lăng Vi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK