Mục lục
Truyện Trở Về Bên Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 120

Nhưng mà, bọn họ còn chưa kịp phản ứng, Diệp Vĩnh Khang lại nói thêm một câu: “Nhân tiện tôi cũng mua luôn mấy căn biệt thự trên đỉnh núi kia. Mấy căn biệt thự đó không phải là không có người ở sao? Vẹn cả đôi đường!”

Cho đến khi Diệp Vĩnh Khang mua nhà xong rời đi lâu rồi, cô nhân viên xinh đẹp vẫn đứng ngây ra đó.

“Tiểu Như, cô bị sao vậy? Chẳng nhẽ cô vừa bán biệt thự ở khu A à?”

Vài nhân viên tư vấn bán hàng bên cạnh bối rối hỏi.

Biệt thự ở Sơn Thủy Hoa Môn chia làm ba khu A, B, C. Khu A là khu có các biệt thự là cao cấp nhất, nếu bán được một căn, là có thể trả trước tiền đặt cọc cho một căn nhà thương mại trong khu đô thị đấy.

“Không, anh ấy mua khu B”.

Tiểu Như bàng hoàng đáp.

Mấy người bán hàng cắt lời: “Bán khu B mà cô đã kích động như vậy, tôi còn tưởng khu A kìa”.

Người bán hàng già đột nhiên nói thêm: “Anh ấy có mua khu B, nhưng anh ấy nói không thích bị người ở trên cao coi thường nên tiện thể mua mấy căn kia luôn …”

Gì!

Toàn bộ phòng kinh doanh bùng nổ trong tích tắc.

Mua một biệt thự ở khu B, tiện thể mua căn biệt thự tiêu chuẩn ở khu A luôn, bởi vì không muốn người sống bên trên coi thường?

Lúc này Diệp Vĩnh Khang chả tỏ ra là mình vừa làm chuyện gì to tát, hai căn biệt thự đã tiêu tốn của anh tổng cộng năm trăm ba mươi triệu, nhưng đối với Diệp Vĩnh Khang, số tiền đó chỉ là mấy con số vô nghĩa.

Trong mắt anh, tất cả các mặt hàng trên thế giới này chỉ có hai loại, thích và không thích.

Về giá cả thì không là gì cả, chỉ cần anh thích thì bỏ ra mười tỷ để mua một cây kẹo mút cũng không thành vấn đề.

Sau khi mua nhà, Diệp Vĩnh Khang đến thẳng cửa hàng 4S, vợ anh đi làm mỗi ngày, không thể ngày nào cũng chen lấn trên xe buýt, phải kiếm xe cho cô mới được.

Sau khi lượn quanh một vòng trong cửa hàng 4S, Diệp Vĩnh Khang vẫn không tìm được một chiếc xe phù hợp với khí chất của Hạ Huyền Trúc.

Khi anh chuẩn bị rời đi, chợt thấy trên tường có in hình quảng cáo của một chiếc Porsche Cayenne, mắt anh sáng lên, anh chỉ vào tường và nói: “Chiếc Cayenne đó có sẵn không? Kiểu có thể lái đi luôn ấy được ấy?”

Nhân viên bán hàng vội nói: “Có ạ, vừa hay chỉ còn đúng một chiếc thôi”.

“Quẹt thẻ”.

Diệp Vĩnh Khang trực tiếp lấy thẻ ngân hàng ra.

Nhân viên bán hàng: “Hả?”

“Có vấn đề gì không?”

Diệp Vĩnh Khang quay đầu lại.

“Thưa… thưa anh, chiếc xe này được bán với giá 1,06 triệu, cấu hình của nó …”

Diệp Vĩnh Khang nhíu mày: “Tôi bảo cô quẹt thẻ, không hỏi cô nó giá bao nhiêu tiền, nhanh lên, gấp lắm rồi”.

Nhân viên bán hàng cảm thấy hơi sững sờ, lúc nãy khi khách hàng bước vào cửa, nhìn cách ăn mặc của đối phương, cô ta nghĩ anh chẳng phải người có tiền gì, vì vậy cô ta không hề ôm hy vọng, mà chỉ lịch sự đến bên cạnh giới thiệu câu được câu không.

Thế mà bất thình lình anh chả hỏi gì về giá cả mà đã bảo quẹt thẻ luôn.

Một chiếc Cayenne, thực sự khiến cô ta ngỡ ngàng, không kịp chuẩn bị.

“Thưa anh, anh chờ một chút, tôi sẽ đi làm thủ tục!”

Sau khi phản ứng kịp, nhân viên kinh doanh nhanh chóng đi lấy một số hợp đồng và biểu mẫu, còn bưng trà rót nước, trong vòng vui như mở hội.

Porsche cũng được coi là dòng xe sang hạng một. Mặc dù đối tượng mua xe ở đây là những người giàu có nhưng mỗi lần mua xe đều tốn rất nhiều thời gian và công sức.

Dù sao cũng là mấy chục triệu, chưa bao giờ thấy kiểu khách hàng nào như vậy, cảm giác đây không phải là mua xe, mà là mua mấy cái bắp cải thảo ở chợ vậy.

“Ở đây còn chiếc Cayenne nào không, có sẵn và có thể lái ngay đi được ấy!”

Lúc này, một giọng nói sang sảng đột nhiên từ bên cạnh truyền đến.

Một thanh niên trẻ tuổi mặc áo phông, khoảng hai lăm hai sáu tuổi bước vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK