Mục lục
Truyện Trở Về Bên Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 682

“Vậy thì anh ngồi xuống trước đi, em đi đun nước cho anh”.

Thời gian đợi Trần Tiểu Tuý đi đun nước, Diệp Vĩnh Khang đứng trong phòng khách nhìn khắp bốn bề một lượt, ánh mắt dừng lại ở mắt camera treo ở hai góc trên trần nhà.

Anh lập tức bước đến bên cạnh chiếc máy tính để bàn đặt gần ghế sô pha, gõ lên bàn phím mấy lần, sau đó tra ra được đoạn video giám sát ngày hôm đó.

Vừa xem được mấy phút, Diệp Vĩnh Khang đã cảm thấy cổ họng mình giống như bị thứ gì đó chặn lại, mũi hơi cay cay.

Đoạn video giám sát ghi lại rất rõ tình cảnh và cuộc đối thoại khi đó, mãi tới thời khắc cuối cùng, Trần Tiểu Tuý vẫn liều mạng để bảo vệ cho anh.

Thật ra từ cuộc đối thoại của hai người là có thể nhìn ra, dựa vào cái đầu của Trần Tiểu Tuý thì hoàn toàn có cách để vật lộn với Xà Vương rồi lại chờ thời cơ tháo chạy.

Thế nhưng cô ấy lại không làm như vậy, mà dưới tình cảnh biết rõ tỉ lệ thành công gần như bằng không, cô ấy vẫn lựa chọn mạo hiểm tính mạng để rút ra lọ phun sương phòng vệ đó…

“Nước hơi nóng, để đó một lúc đã… anh làm sao thế?”

Lúc này, Trần Tiểu Tuý bưng một ly nước tiến lại, đột nhiên nhìn thấy viền mắt đỏ bừng của Diệp Vĩnh Khang, còn anh thì đang nhìn mình chăm chú.

“Tiểu Tuý, cô làm như vậy có đáng không?”

Diệp Vĩnh Khang chậm rãi lên tiếng, giọng nói mang theo vẻ áy náy và hơi nghẹn lời.

Trần Tiểu Tuý nhìn thấy video giám sát trên màn hình máy tính mới thở phào nhẹ nhõm, hai tay cẩn thận bưng ly nước đặt lên chiếc bàn ngay trước mặt Diệp Vĩnh Khang, lúc này cô ấy mới từ từ thốt lên hai chữ: “Xứng đáng!”

Hai chữ này tuy âm thanh không lớn, giọng điệu cũng rất dịu dàng, nhưng lại toát lên dũng khí và sự kiên định vô tận!

Diệp Vĩnh Khang hít sâu một hơi, tự điều chỉnh cảm xúc của mình, nói với Trần Tiểu Tuý: “Cô biết khả năng của tôi, cũng biết thân phận của tôi, tôi không phải là người dễ đối phó, tại sao cô vẫn còn làm những việc ngu ngốc như thế?”

Trần Tiểu Tuý khẽ mỉm cười: “Em không hề cảm thấy cách làm của em là ngu ngốc”.

“Em biết anh rất lợi hại, nhưng em không hiểu võ thuật nên em không rõ anh với người đó ai lợi hại hơn”.

“Em chỉ biết rằng cô ta sẽ tạo thành mối uy hiếp đối với anh, cho nên nếu được làm lại một lần nữa, em vẫn sẽ chọn cách làm như cũ!”

Diệp Vĩnh Khang không nói thêm gì, nhẹ nhàng cúi đầu, trầm mặc không lên tiếng.

Đối mặt với một cô gái bất cứ lúc nào cũng suy nghĩ cho mình, cam tâm tình nguyện bỏ ra mọi thứ vì mình, lại không mong bất cứ hồi đáp nào, anh thật sự không biết nên nói những gì.

“Anh Diệp, xin lỗi anh, em lại mang rắc rối tới cho anh rồi”.

Trần Tiểu Tuý thấy Diệp Vĩnh Khang lặng im không nói gì, trên mặt đầy vẻ áy náy, vội vàng nói: “Anh đừng suy nghĩ quá nhiều, em làm như thế thật sự không nghĩ sẽ có được thứ gì, em chỉ là… a, anh Diệp anh làm gì thế?”

Trần Tiểu Tuý nói được một nửa, đột nhiên bị ôm chặt vào lòng bởi một cánh tay cường tráng có lực.

“Anh Diệp, anh mau bỏ tay ra, như thế này không hay đâu”.

Trần Tiểu Tuý lần đầu tiên ở gần Diệp Vĩnh Khang như vậy, cô ấy cảm nhận được nhịp tim và nhiệt độ của Diệp Vĩnh Khang, còn có lồng ngực rắn chắc mà tràn đầy năng lượng, cùng với hai khuỷu tay có lực.

Lúc này, Trần Tiểu Túy không chỉ có cảm giác hoảng hốt bất an không báo trước, mà còn là một cảm giác hạnh phúc và mê đắm trước nay chưa từng có.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK