Chương 470
Đêm nay, vầng trăng khuyết đó sẽ là nhân chứng cho vụ giết hại này!
Không tha cho bất cứ ai trong nhà họ Hạ!
Nhưng khi vừa đẩy cửa ra, đã có một mùi tanh nồng gay mũi của máu tươi xông tới.
Thi thể người nhà họ Hạ nằm đầy rẫy ngổn ngang trên mặt đất, vết máu loang lổ khắp nơi.
Trên cơ thể vẫn còn độ ấm, chứng tỏ mới chết cách đây không lâu.
Trên tường và nền nhà đầy những lỗ đạn như tổ ong, Diệp Vĩnh Khang nhẹ nhàng lấy một mảnh vỡ bên cạnh lỗ đạn đưa lên trước mũi ngửi.
“HKG36 của nước Hòa?”
Xem ra kẻ sát nhân không hề đơn giản, loại súng trường tự động này là là do nước Hòa thiết kế sản xuất, người bình thường không thể dễ dàng có được.
Nhưng Diệp Vĩnh Khang cũng không quan tâm đến chuyện này, nhà họ Hạ đã bị giết để bịt đầu mối, nên tìm kẻ đứng sau từ đâu?
Đúng lúc này, Diệp Vĩnh Khang đột nhiên nhìn thấy trên bàn trà có một tấm ảnh, vừa nhìn thấy nội dung trên tấm ảnh, đôi con ngươi của Diệp Vĩnh Khang đột nhiên co rút lại!
Trong bức ảnh này, Trần Tiểu Túy đang mặc bộ đồ công sở màu đen và bị trói vào ghế, một khẩu súng trường tự động thò ra từ một bên nhắm thẳng đầu cô ấy!
Thời gian chụp ở góc dưới bên phải cho thấy bức ảnh này được chụp cách đây bốn mươi phút.
Mà lúc đó, Diệp Vĩnh Khang và Hạ Huyền Trúc vừa mới rời khỏi nhà kho không lâu!
Tinh thần Diệp Vĩnh Khang lại trở nên căng thẳng, lật sang phía sau bức ảnh, trên đó có viết một vài câu.
“Diệp Vĩnh Khang, không nhìn ra mày cũng thật sự có bản lĩnh, đám người rác rưởi nhà họ Hạ khiến tao rất tức giận, vì vậy tao đã khiến bọn chúng phải gánh chịu hậu quả”.
“Có điều trò chơi còn lâu mới kết thúc, tao nghĩ người phụ nữ này hẳn là rất quan trọng với mày, nếu mày còn muốn gặp cô ta, trước mười giờ hãy đến địa chỉ bên dưới tìm tao, tao đã chuẩn bị một ít đùi gà, mày có thể gói mang về cho con gái!”
Diệp Vĩnh Khang khẽ nhíu mày, cảm thấy dòng chữ phía sau bức ảnh đầy điểm đáng ngờ.
Đầu tiên, làm sao đối phương biết được Trần Tiểu Túy rất quan trọng đối với mình?
Coi như đối phương có nhắm đến những người có quan hệ với anh đi nữa, thì tại sao không nhắm vào Đường Văn Nguyên, Lưu Đại Hải, hay Lâm Tĩnh, mà lại chọn trúng người anh quan tâm nhất?
Chỉ có Diệp Vĩnh Khang mới biết được sức nặng của Trần Tiểu Túy trong lòng mình, ngay cả Trần Tiểu Túy cũng không biết, sao mà đối phương biết được?
Thứ hai, câu văn ở cuối đoạn tin này rất lạ, cứ coi như muốn tạo cảm giác bí hiểm đi, thì có thể nói là uống trà hay sâm panh, sao lại là đùi gà?
Hơn nữa, còn đặc biệt đưa cho anh một ít để đem về cho con gái, làm sao đối phương biết được Tiểu Trân thích ăn đùi gà?
Xem ra người này không chỉ hiểu rõ bản thân anh mà còn rất có thực lực.
Không chỉ đưa được Hạ Tuyết Cầm ra khỏi nhà tù, mà còn có một lượng lớn trang bị tiêu chuẩn, đây chắc chắn không phải điều người thường có thể làm được, dù là nhân vật tầm cỡ ở Giang Bắc như Đường Văn Nguyên hay Lưu Đại Hải cũng không thể làm được.
Nghi vấn lớn nhất là Diệp Vĩnh Khang thậm chí còn không nhớ được bản thân anh đã xúc phạm đến người tầm cỡ nào như thế ở trong nước?
Nỗi băn khoăn không ngừng dâng lên trong đầu Diệp Vĩnh Khang.
Anh hít một hơi thật sâu, nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, nhìn đồng hồ rồi phóng xe đến địa điểm kia thật nhanh.