Mục lục
Truyện Trở Về Bên Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 216

Lâm Tĩnh mặt đỏ bừng: “Ừ ừ, anh không sao là tốt rồi, vậy, Đại Lực, không còn sớm nữa, anh về Nam Giang trước đi”.

“Ừ được, vậy thì em cũng về nghỉ ngơi sớm đi. Nhớ tới Nam Giang tìm anh chơi nhé. Anh sẽ đưa em đến mỏ đào vàng”.

Triệu Đại Lực lái chiếc Hummer dài của mình đi, khi đang đi trên đường cao tốc, anh ta chợt nghĩ đến điều gì đó, vỗ trán nói: “Mẹ nó, tại sao vừa rồi mình lại chết máy nhỉ?”

Mỗi lần sau khi Triệu Đại Lực bị chết máy, sẽ bị mất trí nhớ tạm thời, có nghĩa là anh ta sẽ không nhớ tại sao mình bị chết máy trong một thời gian.

“Tôi thấy tên này cũng không tệ đâu, hay là cô cân nhắc thử xem?”

Trên đường đưa Lâm Tĩnh trở về, Diệp Vĩnh Khang vừa cười vừa lái xe.

Mặc dù hôm nay là lần đầu tiên tiếp xúc với Triệu Đại Lực, nhưng Diệp Vĩnh Khang đã có ấn tượng tốt về anh chàng cao lớn này, thích sự chất phác lương thiện nơi anh ta, đồng thời anh ta cũng là một người có tinh thần hào hiệp.

“Thôi đi, người này có thể làm bạn, nhưng không phải mẫu người tôi thích”.

Lâm Tĩnh cười đáp, cô ấy không ghét Triệu Đại Lực.

“Vậy cô thích kiểu gì?”

Diệp Vĩnh Khang cười hỏi.

Lâm Tĩnh cười, nhưng không nói gì, chỉ quay đầu lại vô tình liếc về phía Diệp Vĩnh Khang.

“Em yêu, anh về rồi đây”.

Diệp Vĩnh Khang về nhà, vừa mở cửa liền nhìn thấy Hạ Huyền Trúc đang buồn bực ngồi trên sô pha, vẻ mặt đau khổ.

“Sao vậy? Gặp phải chuyện gì không vui à?”

Diệp Vĩnh Khang vội vàng đi tới, quan tâm nói.

Hạ Huyền Trúc khẽ thở dài: “Hôm nay là ngày đầu tiên xây dựng khu công nghiệp, không ngờ mọi việc lại trắc trở như vậy”.

“Chuyện gì đã xảy ra thế?”

Diệp Vĩnh Khang vội vàng hỏi.

Hạ Huyền Trúc trông có vẻ đau khổ, kể ngắn gọn về những gì đã xảy ra.

Hôm nay là ngày đầu tiên khởi công dự án khu công nghiệp, Hạ Huyền Trúc đích thân chỉ đạo đội thi công và các vật tư cơ khí liên quan tiến vào công trường.

Do nhiều máy móc đều là xe tải trọng nặng nên không thể đi qua đường nội thành, phải đi đường vòng qua con đường nhỏ ở ngoại thành.

Trên con đường nhỏ đó, đội thi công nhìn thấy một chiếc túi du lịch nằm chắn ngang đường nên xuống xe di chuyển chiếc túi du lịch sang bên đường.

Bất ngờ, một đám người lao ra từ khu rừng bên cạnh, nói rằng tất cả những chiếc bình cổ trong túi du lịch đều đã bị vỡ, phải bồi thường.

Mức giá đưa ra thậm chí còn cao một cách nực cười, Hạ Huyền Trúc nhất định không đồng ý, kết quả là nhóm người này không nói không rằng bắt đầu đập phá.

Không chỉ đập phá rất nhiều thiết bị xây dựng, mà còn làm bị thương rất nhiều công nhân, ngày đầu tiên xây dựng đã gặp chuyện như vậy, khiến Hạ Huyền Trúc cảm thấy vô cùng phiền muộn.

“Đây rõ ràng là tống tiền mà”.

Diệp Vĩnh Khang cau mày nói: “Đã báo cảnh sát chưa?”

Hạ Huyền Trúc cười khổ: “Đã báo rồi, nhưng loại chuyện này cũng vô dụng, bọn côn đồ đó cũng chỉ rình ở đó nhiều nhất là vài ngày thôi, nhưng nếu ngày nào cũng gây sự như thế này, sẽ không thể làm việc được”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK