Chương 538
Sau khi giải thích cho Lâm Tĩnh, Diệp Vĩnh Khang lại gọi thêm cuộc nữa: “Thiên Ảnh, kiểm tra xem Tử Diên hiện đang ở đâu”.
“Bẩm Điện Chủ, Tử Diên đang ở nước K”.
Thiên Ảnh đáp.
“Tốt lắm, bảo cô ấy tới gặp tôi với tốc độ nhanh nhất!”
“Vâng, Điện Chủ!”
Thiên Ảnh sau khi trả lời xong, không khỏi hỏi: “Điện Chủ, có chuyện đặc biệt gì xảy ra sao?”
Thực ra cũng không phải Thiên Ảnh nhiều chuyện, nếu Diệp Vĩnh Khang điều động Thiên Vương khác, chắc chắn Thiên Ảnh sẽ không nói thêm gì nữa.
Nhưng Tử Diên là người đặc biệt nhất trong số năm Đại Thiên Vương ở Điện Long Thần.
Bởi vì ngoài thân phận là Thiên Vương của Điện Long Thần, Tử Diên còn có danh hiệu là Lục Thần!
Mỗi vị trong số năm Đại Thiên Vương trong Điện Long Thần đều có những chức trách riêng, giống như Sử Nam Bắc phụ trách tài sản, Thiên Ảnh phụ trách tình báo, hai vị Thiên Vương còn lại cũng có những đặc điểm và sự phân công lao động riêng.
Nhưng Tử Diên là Thiên Vương của sự giết chóc!
Dưới tình huống bình thường, nếu không phải sự kiện quá đặc biệt, Diệp Vĩnh Khang cũng ít điều động Tử Diên.
Vì sức tàn phá của cô ấy rất khủng khiếp.
Nó khủng khiếp đến mức đôi khi ngay cả bản thân khi gặp cô ấy còn sợ nữa là.
Trong thế giới ngầm được thống trị bởi các nhóm lính đánh thuê, hai chữ Tử Diên chắc chắn là một điều cấm kỵ!
Thậm chí nhiều người thà đụng độ Diệp Vĩnh Khang trên chiến trường còn hơn là Tử Diên!
Hai từ Tử Diên nghe có vẻ đẹp đấy, nhưng trong thế giới ngầm, nó đồng nghĩa với tuyệt vọng và cái chết!
Cho nên lúc này, Diệp Vĩnh Khang đột nhiên phát lệnh điều động Tử Diên, điều này khiến Thiên Ảnh trong lòng cảm thấy đặc biệt bất an.
Có một con đường cũ cách thành phố Giang Bắc khoảng hai trăm kilotmet về phía Nam, tuy vẫn đang được sử dụng nhưng rất ít xe qua lại.
Nhưng hôm nay bỗng nhiên trên con đường này có một hàng xe dài cả mấy cây số, nhìn qua cũng phải khoảng hơn nghìn chiếc.
Trong đó có rất nhiều mẫu xe sang trọng, có BMW X6, Mercedes-Benz Grand G, Land Rover, Hummer, có thể mở một cuộc triển lãm quy mô lớn luôn cũng được ấy chứ.
“Gia chủ, nhà họ Đào chúng ta lần này bùng nổ luôn, hàng nghìn người ra trận, với khí thế này của chúng ta, tên quê mùa Diệp Vĩnh Khang đó nhìn thấy thì chẳng sợ đến mức tè ra quần luôn?”
Trên chiếc Bentley màu đen, tài xế vừa lái xe, khuôn mặt đỏ bừng nuốt nước bọt nói. Là tài xế của gia chủ đương nhiệm với Đào Thiên Hổ, lúc này anh ta cảm thấy như là thời khắc vinh quang nhất của cuộc đời!
“Diệp Vĩnh Khang? Ha ha!”
Đào Thiên Hổ ngồi ở hàng ghế sau, thoải mái dựa vào đệm êm ái, hơi nhíu mi nói, cười khẩy nói: “Cậu cho rằng tôi điều động nhiều người như vậy chỉ để đối phó với một tên Diệp Vĩnh Khang nhỏ bé đó sao?”
“Vậy gia chủ, mục đích của anh là…”
Tài xế tò mò hỏi.