Chương 146
Khi phóng viên nghe đến đó, anh ta đột nhiên cau mày, hỏi Hạ Chí Tài: “Ông Hạ, lúc nãy ông nói ông thuộc công ty nào?”
Hạ Chí Tài nói: “Đương nhiên là tập đoàn Hạ Thị, có vấn đề gì không?”
Phóng viên sững sờ, vội vàng yêu cầu người quay phim tắt máy, sau đó cười với Hạ Chí Tài: “Thực xin lỗi, lần này chúng tôi tới đây để phỏng vấn người trúng thầu”.
Hạ Chí Tài cảm thấy có chút bối rối: “Đúng thế mà, tôi là người đại diện của đơn vị trúng thầu. Sao cậu lại tắt máy, nhanh chóng bật lên rồi tiếp tục phỏng vấn đi. Tôi còn rất nhiều điều muốn nói”.
Phóng viên lịch sự mỉm cười: “Xin lỗi, ông Hạ, có thể ông đã lầm rồi, đơn vị trúng thầu lần này không phải là tập đoàn Hạ Thị”.
Hả?
Lời này vừa nói ra, cả hội trường lập tức trở nên lặng ngắt như tờ.
Hạ Tuyết Cầm giẫm giày cao gót lao tới, hét vào mặt phóng viên: “Tôi nói anh bị điên à? Anh không thấy thông báo trúng thầu hôm nay sao?”
“Bên trên viết rất rõ ràng. Mặc dù hệ thống trục trặc và không hiển thị tên của tập đoàn Hạ Thị, nhưng người đại diện rõ ràng là mang họ Hạ. Hôm nay ở đây ngoài nhà họ Hạ chúng tôi ra còn có người khác à?”
Lần này đến lượt phóng viên bị lép vế.
Họ cũng chỉ vừa nhận được tin đại diện hợp pháp của đơn vị trúng thầu đang dùng bữa ở đây, mặc dù họ không biết đơn vị nào là người trúng thầu vì lỗi hệ thống, nhưng chắc chắn rằng đó không phải là tập đoàn Hạ Thị.
Bởi vì thông tin bọn họ có được là, trong hoạt động đấu thầu này, tập đoàn Hạ Thị còn không lọt nổi vào top 20, cho nên chuyện thắng thầu là chuyện tuyệt đối không thể.
Nhưng nếu không phải tập đoàn Hạ Thị thì là ai?
Phóng viên vội vàng lấy điện thoại ra gọi một cuộc gọi để xác minh: “Đài trưởng ạ, hình như tin tức có gì đó không ổn. Người duy nhất có họ Hạ ở đây chính là tập đoàn Hạ Thị. Anh có nhầm lẫn gì không … Um Hmm … OK, em biết rồi!”
Sau khi cúp điện thoại, phóng viên chạy tới chỗ Hạ Chí Tài và hỏi: “Xin lỗi, ông Hạ, tên đầy đủ của ông là gì?”
Hạ Chí Tài hất cằm nói: “Hạ Chí Tài! Ở đây có rất nhiều người đại diện của các công ty xây dựng, nhưng chỉ có họ của tôi là Hạ, nên chắc cậu nhầm rồi!”
Phóng viên cười xin lỗi: “Đúng vậy, rất xin lỗi ông Hạ, mặc dù người đại diện của bên trúng thầu mang họ Hạ, nhưng không phải là Hạ Chí Tài”.
Hạ Tuyết Cầm ở bên cạnh liền xù lông lên, tức giận nói: “Các người bị úng não à, ngoài họ Hạ chúng tôi ra, còn có ai cùng họ Hạ ở đây nữa!”
Phóng viên mặc kệ, vừa rồi anh ta đã xác minh với đài trưởng rồi, thứ nhất, người đại diện của đơn vị trúng thầu chắc chắn không phải Hạ Chí Tài, nên càng chắc chắn đó không phải là tập đoàn Hạ Thị.
Thứ hai, người đại diện của nhà thầu trúng thầu thực sự quả thực là đang dùng bữa ở đây.
“Tôi muốn hỏi, có ai ở đây tên Hạ Huyền Trúc không?”
Phóng viên hỏi mọi người, vừa rồi giám đốc nói với anh ta rằng người đại diện của đơn vị trúng thầu là Hạ Huyền Trúc, không phải Hạ Chí Tài.
Lời này vừa nói ra, cả sảnh bỗng nhiên trầm mặc.
Còn Hạ Huyền Trúc, người đang ăn trong góc, bỗng giật mình và có vẻ hơi bối rối.
“Gọi em đó, em yêu”.