Mục lục
Truyện Trở Về Bên Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 375

Hạ Huyền Trúc chỉ đành lắc đầu mỉm cười, trước đây cô cảm thấy Diệp Vĩnh Khang đã đủ chiều con gái rồi, ai ngờ mẹ cô còn chiều con bé hơn cả Diệp Vĩnh Khang.

“Vợ à, em muốn cái gì thì anh cũng mua cho em”.

Diệp Vĩnh Khang cười nói với Hạ Huyền Trúc.

“Em muốn cái đó!”

Hạ Huyền Trúc khoác tay Diệp Vĩnh Khang, chỉ vào một con thú nhồi bông bên trong cửa kính, cười nói.

Năm người cùng đi, Trương Hoa Phương cưng chiều Diệp Tiểu Trân, Diệp Vĩnh Khang và Hạ Huyền Trúc ân ân ái ái, Hạ Đức Minh thì lững thững đi sau cùng, phụ trách xách đồ.

Trương Hiểu Đan đột nhiên cảm thấy mình thật đơn độc, nhìn dáng vẻ Hạ Huyền Trúc và Diệp Vĩnh Khang cười cười nói nói mà càng nổi điên.

“Loại đàn ông cặn bã nhà anh, cứ tiếp tục diễn trò đi, tôi xem anh có thể giả vờ tới lúc nào!”

Trương Hiểu Đan tức tối lẩm bẩm một câu, ngay từ đầu cô ta đã không tin Diệp Vĩnh Khang “quay đầu là bờ”.

Theo cô ta thấy, một gã đàn ông cặn bã năm xưa có thể vứt bỏ vợ con, xách quần lên là bặt vô âm tín thì tuyệt đối không thể thấy cắn rứt lương tâm.

Vậy nên Diệp Vĩnh Khang nhất định đang diễn trò lừa bịp, hôm nay nhất định phải lột bỏ lớp mặt nạ của anh ta xuống!

Con ngươi trong mắt Trương Hiểu Đan đảo qua đảo lại, chẳng mấy chốc đã nảy sinh ý đồ, cô ta rút điện thoại ra đi tới bên cạnh khẽ khàng gọi đi.

“Diệp Vĩnh Khang, tôi hỏi anh, anh có thật sự yêu chị tôi hay không?”

Sau khi gọi điện thoại xong, Trương Hiểu Đan vội vàng đuổi theo.

Diệp Vĩnh Khang ôm lấy eo của Hạ Huyền Trúc, cười đáp lời: “Ban nãy không phải đã nói rồi sao, tình cảm của tôi dành cho chị cô chắc chắn là thật lòng”.

Trương Hiểu Đan nở nụ cười sâu xa, gật đầu nói: “Ừ, tôi tin anh thật sự yêu thương chị tôi!”

Mặc dù nói như vậy, thế nhưng trong lòng Trương Hiểu Đan lại thầm nghĩ: Có phải là yêu thật lòng hay không thì sẽ biết ngay thôi, hôm nay tôi nhất định phải lột lớp mặt nạ của gã đàn ông cặn bã nhà anh xuống!

Nửa tiếng đồng hồ sau.

Mặt mày Hạ Đức Minh sưng vù, quỳ trên sân thượng, bên dưới đầu gối còn lót thêm hai quả sầu riêng.

“Mẹ, bố chỉ hút điếu thuốc mà thôi, cũng đã quỳ trên sân thượng nửa tiếng đồng hồ rồi, con thấy hay là thôi bỏ đi”.

Hạ Huyền Trúc thực sự không thể nhìn thêm được nữa.

“Con đừng thương xót ông ấy, lẽ nào con đã quên rồi sao? Lần trước bởi tên đần này ký tên lên giấy chuyển nhượng quyền cổ phần của công ty, suýt thì kéo con vào đống lửa, hôm nay nợ cũ thù mới tính cả thể luôn!”

Trương Hoa Phương tuỳ ý ngồi trên ghế, vừa cắn hạt dưa vừa tức giận nói.

Hạ Huyền Trúc ngơ ngác, không khỏi lắc đầu cười gượng.

Trước đây bố cô quả thực đã bị Hạ Tuyết Cầm lừa một lần, lấy giấy chuyển nhượng quyền cổ phần lừa Hạ Đức Minh kí tên lên trên, kết quả khiến Hạ Huyền Trúc phải gánh vác cả một công ty nợ nần chồng chất.

Có điều Hạ Huyền Trúc đã quên chuyện này từ lâu, không ngờ Trương Hoa Phương vẫn còn nhớ.

“Mẹ, không sao mà, chuyện đó Vĩnh Khang đã giúp đỡ giải quyết xong xuôi, đều qua cả rồi, mẹ đừng trách mắng bố nữa”.

Hạ Huyền Trúc vội vàng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK